Bầu trời ban mai nhuộm vàng khắp cung điện, ánh sáng chiếu qua các ô cửa, làm lấp lánh những vệt vàng trên sàn gỗ. Ngọc Lan thức dậy với cảm giác vừa hồi hộp vừa lo lắng. Cô biết rằng, sau những thử thách ban đầu, hành trình thật sự – hành trình để phá lời nguyền giam giữ Hoàng Tử Minh Hạo trong bức tranh – sẽ bắt đầu ngay hôm nay.
Cô đứng trước gương, tay khẽ chạm vào mặt mình. Mái tóc đen dài mềm mại, làn da trắng mịn – tất cả đều như hồi cô bước vào cung lần đầu, nhưng giờ đây, ánh mắt cô chứa đầy quyết tâm và dũng cảm. Cô nhắm mắt, hít sâu: “Mình sẽ không sợ hãi. Anh ấy… anh ấy đang chờ mình, và mình sẽ không bỏ cuộc.”
Ngay khi cô bước ra sân, Minh Hạo đã đứng đợi ở đó, ánh mắt nghiêm nghị nhưng cũng đầy dịu dàng. “Ngươi đã sẵn sàng chưa?” anh hỏi.
“Vâng… tôi đã sẵn sàng,” Ngọc Lan đáp, giọng trầm ấm nhưng kiên định.
Minh Hạo gật đầu. “Tốt. Hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu hành trình thật sự. Ta sẽ dẫn ngươi đến nơi mà lời nguyền được gắn chặt nhất – căn phòng cổ xưa, nơi bức tranh đầu tiên của ta được hoàn thành và pháp sư cổ xưa từng thực hiện nghi lễ.”
Họ rời cung điện, đi qua những hành lang dài, bước qua các cổng gỗ chạm trổ tinh xảo, và cuối cùng đến một khu vực ít người qua lại – nơi mà cả cung điện chỉ có vài người biết. Không khí nơi đây nặng nề, âm u, khác hẳn vẻ tráng lệ của khuôn viên chính.
Ngọc Lan cảm nhận được từng bước chân dường như vang vọng khắp không gian, tạo nên một cảm giác vừa hồi hộp vừa nguy hiểm. “Anh… anh có chắc rằng nơi này an toàn không?” cô thì thầm.
Minh Hạo nghiêm mặt: “An toàn là tương đối. Pháp sư cổ xưa vẫn còn tồn tại. Ngươi phải cảnh giác, học cách tin vào bản năng và phối hợp với ta.”
Khi đến trước một cánh cửa đá khổng lồ, Minh Hạo chỉ vào các ký hiệu khắc trên cửa. “Đây là cửa dẫn vào căn phòng trung tâm, nơi lời nguyền được gắn chặt nhất. Chỉ những ai hiểu ký hiệu mới có thể mở. Ngươi sẽ phải giúp ta giải mã các ký hiệu này.”
Ngọc Lan hít sâu, mắt dõi theo từng ký hiệu. Cô nhận ra rằng chúng là sự kết hợp của các ký hiệu cổ xưa trong sách phép thuật mà cô đã học. Cô tập trung, từng nét từng nét giải mã, và khi ký hiệu cuối cùng được khớp đúng, cánh cửa đá nặng nề từ từ mở ra, để lộ căn phòng tối, mùi mực và giấy cổ nồng nặc.
Bên trong, những bức tranh cổ, các bùa chú, và các vật dụng nghi lễ trải dài khắp phòng. Ở trung tâm, bức tranh gốc mà Ngọc Lan đã thấy từ đầu – Hoàng Tử Minh Hạo được vẽ trong tư thế ngồi, ánh mắt sâu thẳm và thần bí – chiếu ra một luồng năng lượng kỳ lạ, khiến căn phòng rực sáng nhưng cũng ẩn chứa sự nguy hiểm.
“Đây… chính là nơi lời nguyền mạnh nhất,” Minh Hạo nói, giọng trầm. “Mỗi bước đi sai, mỗi hành động thiếu cẩn trọng… đều có thể khiến linh hồn ta bị giam vĩnh viễn.”
Ngọc Lan bước lại gần bức tranh, tay khẽ chạm vào khung gỗ. Một luồng năng lượng nhẹ quét qua cơ thể cô, khiến tim đập nhanh. Cô cảm nhận được linh hồn của Minh Hạo đang kết nối với cô, truyền cho cô sức mạnh và dũng cảm. “Mình sẽ làm được… mình sẽ phá lời nguyền cho anh,” cô thầm nhủ.
Minh Hạo bước tới, đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định: “Hãy nhớ, điều quan trọng là phối hợp nhịp nhàng. Ngươi sẽ tập trung vào các ký hiệu, ta sẽ tạo năng lượng liên kết để ổn định linh hồn ta. Chỉ khi hai chúng ta đồng lòng, lời nguyền mới có cơ hội bị phá.”
Ngọc Lan gật đầu, toàn thân tập trung. Cô bắt đầu giải mã các ký hiệu trên bức tranh và các vật dụng xung quanh. Mỗi ký hiệu, mỗi đường nét đều chứa đựng năng lượng cổ xưa, và cô phải cân nhắc từng bước để tránh kích hoạt bẫy.
Một lần, khi giải mã ký hiệu cuối cùng, một luồng sáng mạnh phóng ra, tạo ra ảo ảnh khiến căn phòng rung lắc. Ngọc Lan mất thăng bằng, suýt ngã. Minh Hạo lập tức nắm tay cô, ánh mắt dồn đầy quyết tâm: “Cố lên! Đừng sợ hãi!”
Họ phối hợp nhịp nhàng, từng bước giải mã, từng bước ổn định năng lượng. Cảm giác như cả không gian xoay chuyển, những bức tranh cổ như sống động, ánh mắt Hoàng Tử trong tranh lóe sáng, và Ngọc Lan cảm nhận được linh hồn anh đang tiến gần hơn với hiện thực.
Nhưng khi họ tưởng rằng sắp thành công, bóng dáng pháp sư cổ xưa xuất hiện trong căn phòng. Hắn mặc áo choàng đen, đôi mắt lóe sáng đầy mưu mô và ác độc. “Ngươi tưởng đơn giản phá lời nguyền sao? Ta sẽ không để các ngươi thành công!”
Pháp sư tung ra các bùa chú, tạo ra ảo ảnh và bẫy năng lượng, khiến căn phòng biến thành mê cung kỳ bí. Ngọc Lan và Minh Hạo phải phối hợp tối đa để không bị lạc và giữ sự ổn định năng lượng. Mỗi lần di chuyển sai, luồng năng lượng quật lại, khiến họ đau nhói.
Ngọc Lan nắm tay Minh Hạo, ánh mắt chứa đầy quyết tâm: “Chúng ta phải làm được… cho anh, và cho chính mình.”
Minh Hạo mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Đúng vậy. Chỉ cần ngươi tin tưởng, ta sẽ dẫn đường.”
Nhờ sự phối hợp hoàn hảo, họ dần hóa giải các bẫy, đẩy lùi pháp sư về phía cuối căn phòng. Ngọc Lan nhận thấy một lỗ hổng trong bùa chú – một cơ hội duy nhất để phá lời nguyền. Cô tập trung hết sức, giải mã ký hiệu cuối cùng trên bức tranh. Một luồng sáng chói lòa phát ra, bao phủ cả căn phòng.
Minh Hạo cảm nhận được linh hồn mình dần được giải phóng, ánh mắt lóe sáng. Pháp sư cố gắng ngăn cản, nhưng luồng năng lượng từ sự hợp tác giữa Ngọc Lan và Hoàng Tử quá mạnh, phá vỡ bùa chú và lời nguyền.
Căn phòng trở lại bình thường, ánh sáng dịu dàng lan tỏa khắp không gian. Pháp sư biến mất trong một tiếng la đầy tức giận, để lại không khí yên tĩnh. Minh Hạo bước ra khỏi bức tranh, mắt nhìn Ngọc Lan với ánh mắt ấm áp: “Cảm ơn ngươi… nhờ ngươi, ta mới trở về thế giới thực.”
Ngọc Lan run run, tim đập mạnh: “Anh… anh đã… anh đã trở lại thật rồi…”
Hoàng Tử tiến đến, nắm tay cô, ánh mắt chứa đầy tình cảm: “Và ngươi… là người đã giúp ta. Nếu không có ngươi, ta sẽ mãi bị giam trong bức tranh.”
Ngọc Lan cảm nhận được một luồng ấm áp trào dâng trong lòng, lòng dũng cảm và tình cảm dành cho Hoàng Tử ngày càng mạnh mẽ. Cô mỉm cười, nước mắt lăn dài trên má: “Mình sẽ không bao giờ rời bỏ anh.”
Ánh sáng ban mai tràn vào phòng, chiếu rọi khuôn mặt họ, như báo hiệu một khởi đầu mới – không còn lời nguyền, không còn bóng tối, chỉ còn tình cảm, lòng dũng cảm, và một thế giới cổ xưa đang chào đón họ với những kỳ tích mới.
Với bức tranh đã được giải, pháp sư cổ xưa bị đẩy lùi, và hành trình của Ngọc Lan cùng Hoàng Tử Minh Hạo chỉ mới bắt đầu. Họ biết rằng phía trước còn nhiều thử thách, nhưng lần này, họ sẽ cùng nhau đối mặt, cùng nhau chiến đấu, và cùng nhau bước qua mọi nguy hiểm, để tình yêu và dũng cảm vượt thời gian trở thành vĩnh cửu.