buổi đấu giá câm lặng

Chương 2: Hiện Trường Bất Khả Thi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự hỗn loạn trong khán phòng được dập tắt nhanh chóng bởi sự chuyên nghiệp của đội cảnh sát do Triệu thanh tra chỉ huy. Cánh cửa lớn của nhà đấu giá được đóng lại và niêm phong. Hàng trăm vị khách giàu có và quyền lực, những người quen với việc ra lệnh, giờ đây lại phải ngồi yên tại chỗ với tư cách là những nhân chứng bất đắc dĩ.

Trên sân khấu, đội pháp y đã bắt đầu công việc của mình, di chuyển một cách cẩn trọng xung quanh thi thể của "Bàn Tay Vàng". Kết luận ban đầu được báo cáo cho Triệu thanh tra chỉ sau vài phút, và nó chỉ làm cho bí ẩn thêm sâu sắc.

"Thưa sếp, nạn nhân chết vì ngộ độc cấp tính," đội trưởng đội pháp y nói, trán lấm tấm mồ hôi. "Chúng tôi tìm thấy dấu vết của một loại alkaloid chiết xuất từ thực vật cực hiếm, tác dụng gần như tức thời khi vào đường tiêu hóa. Nhưng vấn đề là... chúng tôi không biết nó đã vào bằng cách nào."

Ông ta chỉ vào các vật chứng đã được niêm phong cẩn thận. "Chai nước: chúng tôi đã kiểm tra sơ bộ, nước bên trong hoàn toàn tinh khiết. Cái chai và nắp không có dấu vết bị can thiệp từ bên ngoài. Găng tay: hoàn toàn sạch, không có dư lượng độc tố. Cơ thể nạn nhân: không có bất kỳ dấu kim tiêm hay vết xước nào."

Triệu thanh tra đi đến chiếc bàn đặt các vật chứng. Ông nhìn chằm chằm vào chai nước, thứ dường như là bằng chứng cho sự vô tội của tất cả mọi người. Một chai nước được niêm phong, được chính nạn nhân mở ra. Một logic không thể phá vỡ.

Lâm An, được phép tiếp cận hiện trường, không tập trung vào các kết luận. Cậu quan sát chính các vật chứng. Cậu cầm túi niêm phong chứa chai nước lên, xoay nhẹ nó dưới ánh đèn. Nước tinh khiết. Thân chai sạch sẽ. Nhưng khi cậu nhìn vào phần nắp chai và cái vòng niêm phong bằng nhựa đã bị đứt ra, cậu nhận ra một điều rất nhỏ.

Cái vòng nhựa đó, sau khi bị đứt, trông có vẻ sạch sẽ một cách quá mức. Thông thường, khi một chai nước được mở, sẽ còn lại một chút bụi nhựa hoặc những vết xước nhỏ do lực vặn. Nhưng cái vòng này trông như thể nó được cắt ra bằng một lưỡi dao cực sắc, chứ không phải bị xé ra.

"Cháu có thể xem kỹ hơn cái nắp chai được không ạ?" Lâm An hỏi nhân viên pháp y.

Sau khi được cho phép, cậu dùng một chiếc kính lúp nhỏ. Cậu không nhìn bên ngoài. Cậu nhìn vào mặt trong của chiếc nắp, và cả mặt trong của cái vòng niêm phong. Ở đó, cậu thấy một lớp bụi phấn cực mịn, gần như vô hình, có màu hơi ngà, bám vào các kẽ nhựa.

"Đây là gì?" cậu hỏi.

"Có thể chỉ là bụi thông thường thôi," nhân viên pháp y đáp. "Chúng tôi sẽ phân tích kỹ hơn."

Nhưng Lâm An không nghĩ đó là bụi. Nó quá đều, quá mịn. Nó giống như một thứ gì đó đã được phủ lên một cách có chủ ý.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×