cánh cửa song song

Chương 19: Bí mật trong đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm rơi nặng nề trên làng biên giới. Mây đen che khuất vầng trăng, chỉ còn vài khe sáng lọt qua, rải xuống những mái nhà tranh đang ngủ yên.

Lan Nhi nằm trên giường, mắt mở trừng, không sao chợp được. Trong đầu cô lặp đi lặp lại lời Kael ban chiều: “Em không thuộc về Eryndor… đúng không?”

Mỗi chữ như một sợi xích siết lấy tim. Cô chưa từng nói ra sự thật với bất kỳ ai ngoài Arion. Làm sao Kael biết? Và vì sao hắn tỏ ra hứng thú đến vậy?

Cơn bất an thôi thúc, khiến cô khoác thêm áo choàng, lặng lẽ bước ra ngoài.

Gió đêm lạnh buốt, thổi rít qua cành khô. Làng chìm trong im lặng, chỉ có tiếng chó sủa xa xa rồi tắt ngấm.

Lan Nhi dự định đi dạo để xua bớt nỗi lo, nhưng khi ngang qua rìa rừng, cô chợt bắt gặp ánh sáng bạc le lói giữa bóng tối.

Tim cô thắt lại. Đó không phải ánh trăng, mà giống hệt quầng sáng Kael từng tạo ra.

Không hiểu vì sao, đôi chân cô tự động bước theo.

Qua những lùm cây, Lan Nhi thấy Kael đứng một mình trong bãi đất trống, áo choàng phất phơ. Quanh anh ta, không khí cuộn xoáy, phát ra tiếng rít như gió gào.

Kael đưa tay, thì thầm những câu chú bằng ngôn ngữ lạ lùng. Từng mạch sáng bạc xoắn lại, nhưng xen lẫn trong đó là sợi chỉ đen mảnh như khói, luồn lách như rắn.

Lan Nhi siết chặt miệng để không bật kêu. Ánh sáng… và bóng tối, cùng tồn tại trong hắn.

Kael ngẩng đầu, đôi mắt bạc ánh lên tia sáng khác thường. Anh ta thì thầm, giọng trầm thấp:
“Hắc Sứ… ta đã đến gần rồi. Nhưng thứ chìa khóa… vẫn còn chưa mở miệng.”

Lan Nhi sững người. Hắc Sứ? Chìa khóa? Hắn đang nói đến cô sao?

Cô lùi lại một bước, vô tình giẫm lên cành khô. Rắc!

Kael xoay người ngay tức khắc, ánh mắt sắc như dao quét thẳng vào chỗ cô nấp. Luồng sáng bạc vụt tắt, để lại bóng tối dày đặc.

“Ra đi.” – giọng anh ta vang vọng, lạnh buốt khác hẳn ban ngày.

Lan Nhi tim đập loạn, cố kìm hơi thở. Nhưng ngay sau đó, một luồng gió mạnh cuốn tung cành lá quanh chỗ cô. Không thể giấu được nữa, cô bước ra, mặt tái nhợt.

“Lan Nhi…” – Kael nheo mắt, rồi bất ngờ cười nhạt. – “Em tò mò quá mức rồi.”

“Anh… anh đang làm gì vậy?” – giọng cô run rẩy.

Kael tiến lại gần, từng bước chậm rãi, ánh mắt vừa dịu dàng vừa nguy hiểm.
“Chỉ là… đối thoại với bóng tối. Ở Eryndor, ánh sáng không thể tồn tại nếu không có phần kia. Em không nghĩ vậy sao?”

Lan Nhi lắc đầu, lùi lại. “Anh… đang nói chuyện với Hắc Sứ.”

Kael bật cười, âm thanh vang giữa đêm nghe rợn người.
“Em nghe lén khá tốt đấy. Nhưng đừng vội kết luận. Ánh sáng của ta có thể xua tà khí, chẳng phải em đã thấy rồi sao? Nếu ta thật sự thuộc về hắn, tại sao dân làng lại bình yên?”

Lan Nhi nghẹn lời. Quả thật, từ khi Kael đến, tà khí dịu bớt. Nhưng hình ảnh sợi khói đen quấn quanh luồng sáng vừa rồi ám ảnh trong mắt cô.

Kael dừng lại cách cô chỉ một sải tay, cúi đầu thấp, giọng khẽ thì thầm:
“Có những bí mật em chưa sẵn sàng hiểu. Và cũng có những lằn ranh không nên bước qua.”

Anh ta vươn tay, chạm khẽ lên vai cô. Cảm giác lạnh buốt chạy dọc cơ thể, khiến cô rùng mình.

“Nhưng hãy nhớ, Lan Nhi… không ai hiểu em bằng ta. Cả Arion cũng không.”

Ngay khoảnh khắc ấy, một giọng nói sắc lạnh vang lên:
“Bỏ tay ra khỏi cô ấy.”

Arion xuất hiện từ bóng tối, thanh kiếm lóe sáng. Ánh mắt anh như lửa thiêu, dán chặt vào Kael.

Kael bật cười khẽ, thong thả buông tay. “Anh quả thật luôn đến đúng lúc, Arion.”

“Đêm khuya mà còn chơi trò với bóng tối. Đừng nghĩ tôi không thấy.” – Arion gầm gừ.

Kael giơ tay, tỏ vẻ vô tội. “Tôi không làm gì hại cả. Chỉ là luyện chú để giữ tà khí không lan. Nhưng nếu anh muốn nghĩ khác… cũng chẳng sao.”

Hai ánh mắt chạm nhau, một bạc, một đỏ rực trong bóng đêm. Không khí căng đến mức Lan Nhi tưởng như có thể vỡ tung.

“Đủ rồi.” – cô lên tiếng, giọng run nhưng kiên quyết. – “Em muốn về.”

Arion tiến đến, nắm tay cô kéo ra xa. Trước khi quay lưng, anh vẫn không rời mắt khỏi Kael, như dằn từng chữ:
“Nếu tôi thấy ngươi chạm vào cô ấy một lần nữa… sẽ không có lần sau.”

Kael chỉ mỉm cười, đứng yên giữa bóng tối, đôi mắt bạc lấp lánh kỳ dị.

Trên đường về, Lan Nhi không dám nói gì. Nhưng tim cô dồn dập, nỗi sợ hãi xen lẫn hoang mang.

Arion siết chặt bàn tay cô, khẽ nói:
“Hắn không phải thứ em nghĩ. Hắn chơi với cả ánh sáng và bóng tối. Đừng tin hắn.”

Lan Nhi cắn môi, gật đầu. Nhưng trong lòng, hình ảnh Kael và sợi khói đen vẫn hiện lên, khiến cô băn khoăn:

Kael thật sự là ai? Đồng minh… hay cánh tay của Hắc Sứ?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×