ceo giấu mặt

Chương 9: Tin đồn bắt đầu lan ra


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, văn phòng Marketing rộn ràng hơn thường lệ.

Các nhóm đang kiểm tra lần cuối chiến dịch “Kết nối thật” trước buổi họp báo ngày mai.

Nhưng Tĩnh Nhi lại không tập trung được. Tim cô liên tục nhảy lên khi nhớ lại buổi tối mưa hôm trước — khi anh đã thừa nhận tình cảm và che chở cô giữa cơn mưa.

Cô biết, chuyện giữa hai người đang vượt quá mức “nhân viên – sếp”. Nhưng trong công ty, mọi thứ vẫn phải giữ nguyên trật tự. Và hôm nay, cô còn phải đối mặt với một thử thách khác: tin đồn.

Khi vừa đặt túi xuống bàn làm việc, Linh chạy lại, mặt tái mét:

– Nhi, mày nghe chưa?

– Nghe gì? – Cô khẽ hỏi, lòng dậy sóng.

– Tin đồn… tin đồn sếp Hoàng Minh đang hẹn hò với một nhân viên phòng Marketing!

Cô cứng đờ, tim nhói một nhịp.

– Ai… ai nói vậy?

– Một số người hôm qua đi ăn trưa với anh ta thấy, anh ta ra vẻ rất quan tâm một cô gái mới. Chưa kể, tin nhắn trên app bị lộ cũng… à, thôi, nói tóm lại là sếp mày sẽ bị soi lắm đó.

Cô cúi mặt, cố gắng hít sâu.

Một phần trong cô muốn cười, một phần lại muốn khóc.

Nếu mọi người biết… biết chuyện cô và anh là “An Ẩn”, hậu quả sẽ không chỉ là ngại ngùng, mà có thể ảnh hưởng đến cả sự nghiệp.

Cuộc họp chiều nay diễn ra căng thẳng hơn bình thường.

Trác Minh An ngồi trên ghế tổng giám đốc, ánh mắt lạnh lùng khi nhìn mọi người.

Nhưng khi ánh mắt anh vô tình chạm vào Tĩnh Nhi, cô cảm nhận rõ ràng một tín hiệu duy nhất: hãy bình tĩnh.

Cô thở nhẹ.

Dù lòng lo lắng, nhưng khi đứng dậy trình bày ý tưởng cho chiến dịch, cô vẫn cố gắng giữ nụ cười, giữ giọng điệu tự tin.

Slide hiện lên: “Kết nối thật – nơi cảm xúc vượt qua khoảng cách”.

Khi kết thúc, Trác Minh An gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt giấu đi một nụ cười mơ hồ.

– Rất tốt. Cô làm việc có tâm.

Cô cúi đầu, tim đập thình thịch.

Nhưng ở góc phòng, vài ánh mắt đồng nghiệp đã lóe lên sự tò mò.

Ngay sau cuộc họp, Linh kéo cô vào một góc nhỏ.

– Nhi, nghe này… mấy người trong phòng đang lan tin sếp mày hẹn hò với em.

Cô suýt bật cười, nhưng nhanh chóng hạ giọng:

– Linh, mày phải giữ bí mật này nhé.

– Biết rồi! Nhưng mấy đứa khác chắc chắn sẽ bàn tán. Nếu không nhanh chóng xử lý, mọi chuyện sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát.

Tĩnh Nhi gật đầu. Cô biết, chuyện này đã đi quá xa, và điều duy nhất cô có thể làm là tìm cách kiểm soát tình hình, nhưng vẫn không làm tổn hại anh.

Chiều, khi cô đang chỉnh sửa báo cáo trong phòng, Trác Minh An bước vào.

– Cô ổn chứ?

– Dạ… vâng.

Anh đứng bên bàn, ánh mắt nhìn tập hồ sơ, nhưng giọng nói trầm ấm:

– Tôi nghe một vài tin đồn hôm nay.

Cô nín thở, không biết nên trả lời thế nào.

– Anh… đừng lo. Tôi sẽ xử lý.

Anh tiến gần, đặt tay lên tập hồ sơ như một cách trấn an.

– Đừng chỉ nghĩ đến việc xử lý. Cô nên biết rằng, tôi sẽ bảo vệ cô.

Cô ngẩng lên, tim nhói một nhịp.

Khoảnh khắc ấy, mọi sự e dè, rào cản giữa cô và anh tan biến.

Nhưng đồng thời, cô cũng hiểu: mọi ánh mắt trong công ty bây giờ đều đang hướng về họ.

Ngày hôm sau, văn phòng đầy tiếng thì thầm.

Một đồng nghiệp vô tình để lộ câu chuyện cô gặp anh trong thang máy mưa, cùng với một vài “chi tiết nhạy cảm” từ buổi tối cô về muộn.

Tin đồn bắt đầu lan ra nhanh như cháy rừng.

Cô biết, không còn cách nào che giấu lâu hơn nữa.

Nếu ai đó biết “An Ẩn” chính là Trác Minh An, hậu quả không chỉ là ngại ngùng — mà còn là tai tiếng.

Buổi tối, sau khi mọi người về hết, Trác Minh An gọi cô:

– Cô đi theo tôi một lát.

Anh dẫn cô ra một căn phòng nhỏ trên tầng thượng.

Ngoài trời, ánh đèn vàng rọi xuống, gió thổi nhè nhẹ.

– Tôi biết tin đồn đã bắt đầu.

– Dạ… tôi… tôi không biết phải làm sao.

Anh nghiêng đầu, đôi mắt dịu lại:

– Không sao. Tôi tin cô. Không ai có quyền phán xét chúng ta nếu chúng ta biết mình đang làm gì.

Cô tròn mắt nhìn anh.

– Nhưng… công ty… mọi người…

– Không sao. Chỉ cần chúng ta biết. Còn lại… tôi sẽ giải quyết.

Anh tiến gần, giọng nói hạ thấp:

– Tôi sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương cô, kể cả bằng lời nói.

Tĩnh Nhi cảm giác trái tim như muốn vỡ ra vì xúc động.

Mưa đêm hôm trước, ánh mắt chiều nay, và lời hứa của anh — tất cả dồn vào cô một cảm giác an toàn kỳ lạ.

Nhưng cô biết, ngoài kia, tin đồn đang lan tỏa.

Và dù anh có bảo vệ cô, cô vẫn phải đối mặt với thử thách: làm sao vừa giữ bí mật, vừa giữ tình cảm này.

Cô đứng trên tầng thượng, ngẩng mặt nhìn bầu trời đêm.

Những giọt mưa thấm nhẹ lên má, nhưng lần này, cô không thấy lạnh.

Bởi vì dù sao, người đứng bên cạnh cô — người cô yêu — đã chọn cô, và sẵn sàng bước vào cơn bão cùng cô.

Nhưng trong sâu thẳm, Tĩnh Nhi hiểu rõ: sóng gió chưa dừng lại.

Tin đồn chỉ là bước đầu.

Ngày mai, mọi thứ sẽ còn căng thẳng hơn — và cô phải chuẩn bị tinh thần để đối diện với công ty, với đồng nghiệp, và… với chính trái tim mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×