Ngày hôm sau, văn phòng Lâm Thiên Nhi vẫn tấp nập như thường lệ. Cô đang họp với đội ngũ sáng tạo, chuẩn bị chiến dịch mới cho một thương hiệu quốc tế, thì điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Yến Hạo:
"Tôi sẽ đến công ty. Cô chuẩn bị tinh thần chưa?"
Cô nhướn mày, nụ cười nhạt hiện lên trên môi: “Anh ta lại muốn khiêu khích.”
Chỉ một giờ sau, anh xuất hiện. Không báo trước, chỉ đứng ngay trước cửa phòng họp, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy quyền lực, nụ cười vừa lạnh lùng vừa quyến rũ khiến cô không khỏi rùng mình.
“Xin chào, Lâm CEO,” anh nói, giọng trầm, ánh mắt quét qua mọi thứ trong phòng, cuối cùng dừng lại ở cô. “Tôi nghe nói cô đang chuẩn bị một chiến dịch lớn. Có thể cho tôi xem một phần không?”
Cô nhún vai, giọng bình thản: “Anh thích nhìn thì cứ xem. Nhưng đừng cản trở công việc của tôi.”
Anh bước tới gần, khoảng cách giữa hai người chỉ đủ để cô cảm nhận hơi thở anh, và mùi hương nam tính tràn ngập quanh cô. “Tôi không cản trở đâu. Tôi… muốn chứng kiến cách cô làm việc. Rất thú vị khi thấy người không dễ bị khuất phục như cô.”
Cô nhếch môi, ánh mắt sắc bén: “Anh lại nói những lời sáo rỗng rồi.”
Anh cười khẽ, nhấn mạnh sự chiếm hữu bằng cách đặt tay lên mép bàn cạnh cô, gần như bao quanh không gian cô đứng. Ánh mắt anh không rời cô một giây. “Sáo rỗng? Có thể. Nhưng tôi muốn cô hiểu một điều: tôi thích kiểm soát mọi thứ liên quan đến cô. Dù cô có kiêu hãnh đến đâu, tôi sẽ không buông tay.”
Cô cảm nhận được luồng điện chạy dọc sống lưng, nhưng vẫn giữ phong thái bình tĩnh: “Tôi không phải thứ để anh kiểm soát, Yến Hạo. Nếu muốn chơi trò đó, anh sẽ cần cố gắng rất nhiều.”
Anh tiến lại gần hơn, hạ giọng trầm ấm: “Tôi thích điều đó. Thách thức càng lớn, tôi càng ham muốn chiếm hữu. Và tôi sẽ bắt đầu bằng những hành động, không chỉ lời nói.”
Ngay lập tức, anh lấy từ túi một tờ hợp đồng, để trên bàn, ánh mắt sắc bén: “Chiến dịch này là cơ hội. Nhưng tôi sẽ sát cánh cùng cô – theo cách của tôi. Tôi muốn cô thấy, tôi không chỉ là người nói suông.”
Cô nhìn anh, ánh mắt vừa cảnh giác vừa tò mò. Anh đặt tay lên tờ hợp đồng, bàn tay gần như chạm vào cô. Cử chỉ tưởng như vô hại nhưng đầy quyền lực, khiến cô cảm nhận sự chiếm hữu rõ rệt.
“Anh muốn gì?” Cô hỏi, giọng bình thản nhưng ánh mắt không rời anh.
“Muốn cô nhận ra rằng, bất cứ nơi nào cô đi, bất cứ điều gì cô làm, tôi đều có mặt. Tôi muốn… cô cảm thấy tôi gần bên, cả khi cô muốn và khi cô không muốn,” anh đáp, giọng trầm nhưng chứa đựng ham muốn và sủng ngọt xen lẫn.
Cô nhếch môi, vẫn giữ tinh thần thép: “Anh nghĩ tôi sẽ dễ dàng đầu hàng sao?”
Anh cười khẽ, hạ giọng gần tai cô: “Không. Tôi biết cô không dễ dàng. Và chính vì vậy, tôi càng muốn… chinh phục cô.”
Cả hai đứng trong phòng họp, không gian dường như thu hẹp lại chỉ còn họ, nhịp tim dồn dập, cảm giác vừa căng thẳng vừa kích thích. Anh nghiêng người, cử chỉ vừa gần gũi vừa chiếm hữu, hạ giọng: “Nếu cô nghĩ có thể giữ khoảng cách, thì… cô sẽ thấy tôi sẽ không cho cô thoải mái đâu.”
Cô rùng mình, cảm nhận sức nóng từ cơ thể anh nhưng vẫn đáp trả bằng ánh mắt sắc bén và nụ cười thách thức: “Anh sẽ phải cố gắng rất nhiều.”
Anh tiến sát hơn, tay khẽ chạm vào vai cô, ánh mắt lóe lên ham muốn. “Tôi thích điều đó. Cô càng chống đối, tôi càng muốn chiếm hữu trọn vẹn.”
Khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng anh không chỉ khiêu khích bằng lời nói, mà còn bằng hành động chiếm hữu rõ ràng, khiến cô vừa căng thẳng vừa tò mò. Cô không sợ hãi, mà cảm nhận được một trò chơi mới vừa bắt đầu: một trò chơi gợi cảm, căng thẳng và sủng ngọt, nơi cả hai cùng chinh phục nhau.
Sau buổi họp, khi anh rời đi, Yến Hạo quay lại, ánh mắt sâu thẳm: “Đêm nay, tôi sẽ không dừng lại. Tôi muốn cô cảm nhận tôi… theo cách cô chưa từng trải qua.”
Cô mỉm cười nhạt, ánh mắt lấp lánh thách thức: “Vậy thì… tôi cũng sẽ không nhường đâu. Hãy xem ai sẽ thắng trong trò chơi này, Yến Hạo.”
Và khi cửa phòng họp khép lại, một điều chắc chắn: cuộc chiến chinh phục, chiếm hữu và thách thức giữa CEO nữ mạnh mẽ và Bad boy quyến rũ chính thức bước sang một cấp độ mới.