cha và đứa con không ruột thịt

Chương 13: Người cha vụng về học làm mẹ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau một tuần dài ở bệnh viện, An đã khỏe hơn, nhưng cơ thể vẫn còn yếu. Kiên quyết định xin nghỉ làm vài ngày để chăm sóc con. Anh biết rõ, nếu không tập làm quen với mọi thứ nhỏ nhặt, An sẽ không có đủ sự chăm lo cần thiết.

Thế là buổi sáng đầu tiên ở nhà, Kiên bắt tay vào việc nấu cháo. Đứng trước nồi nước sôi, anh lóng ngóng chẳng biết cho bao nhiêu gạo, tay run run cầm cái muôi. Kết quả là nồi cháo đặc quánh như hồ dán, cháy khét đáy nồi, khói bốc nghi ngút.

An ngồi trên ghế, che miệng cười khúc khích:

– Ba ơi, con nghĩ… chắc mình phải gọi đồ ăn ngoài mất thôi.

Kiên gãi đầu, mặt đỏ lựng:

– Không! Ba sẽ làm lại. Học mãi rồi cũng biết thôi mà.

Đến khi giặt quần áo, tình cảnh cũng không khá hơn. Kiên chẳng phân biệt được đồ trắng với đồ màu, gom hết lại một chậu. Kết quả là chiếc áo trắng tinh của An biến thành màu hồng nhàn nhạt.

An nhìn chiếc áo, vừa buồn cười vừa thương ba. Cậu bé khẽ thì thầm:

– Không sao đâu, con mặc cũng đẹp mà.

Kiên bật cười, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp. Anh nhận ra, chính sự kiên nhẫn của An đã tiếp thêm sức mạnh để mình học làm những việc vốn trước đây nghĩ là nhỏ nhặt, tầm thường.

Tối hôm đó, hai cha con ngồi bên nhau. An vẽ nguệch ngoạc trên tờ giấy, bỗng chìa ra cho Kiên xem:

– Ba nhìn này. Đây là ba, còn đây là con. Con vẽ mình sống trong một ngôi nhà, có khói bay lên từ bếp.

Kiên lặng đi. Trong bức tranh đơn giản ấy, anh thấy một gia đình thật sự. Một ngôi nhà, một mái ấm – điều mà anh chưa bao giờ nghĩ mình có thể mang đến cho bất kỳ ai.

Anh khẽ xoa đầu con, mỉm cười:

– Ba sẽ học hết, từ nấu ăn, giặt giũ, cho đến dỗ con ngủ. Ba sẽ làm cả ba lẫn mẹ của con.

An ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh:

– Vậy là con sẽ không bao giờ thiếu ai hết, phải không ba?

Kiên gật đầu chắc nịch:

– Ừ, không bao giờ thiếu.

Đêm đó, khi An đã ngủ, Kiên ngồi lại bàn, mở điện thoại lên mạng tìm công thức nấu cháo, cách giặt đồ đúng màu, thậm chí là “làm sao để con ngủ ngon hơn”. Anh vụng về, nhưng lần đầu tiên, anh cảm thấy mình đang học để trở thành một người cha đúng nghĩa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×