chạm vào thanh xuân

Chương 14: Chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật và thử thách tinh nghịch


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ hai, không khí trong lớp khác hẳn những ngày bình thường. Mọi người đều hối hả chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật cuối học kỳ, nơi mỗi học sinh phải trình bày một dự án cá nhân và một tác phẩm nhóm. Linh Chi thức dậy sớm, cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng, bởi đây là lần đầu cô và Minh Huy chuẩn bị dự án chung, và áp lực không chỉ đến từ bài thi mà còn từ cảm xúc ngày càng gắn kết giữa họ.

“Mình phải cố gắng hết sức… không chỉ cho bài thi mà còn cho Minh Huy nữa,” Linh Chi tự nhủ, nhấn tay lên trái tim.

Tới lớp, Minh Huy đã đứng đó, tay cầm các bản phác thảo dự án, ánh mắt dịu dàng nhưng tràn đầy quyết tâm:

“Sẵn sàng chưa, Linh Chi? Hôm nay mình sẽ cùng nhau hoàn thiện phần dự án nhóm.”

“Sẵn sàng! Chúng ta cùng nhau làm thật tốt nhé,” Linh Chi đáp, lòng vừa hồi hộp vừa vui sướng.

Hạ Vy, tinh nghịch như thường lệ, đi đến gần, ánh mắt lóe lên vẻ thách thức:

“Nghe nói hai người chuẩn bị chung cho dự án à? Mình muốn xem khả năng hợp tác của hai người đến đâu đấy!”

Linh Chi chỉ mỉm cười, không đáp trả, còn Minh Huy thì nhẹ nhàng nói:

“Chúng ta sẽ làm việc chăm chỉ. Còn cậu, hãy hỗ trợ mọi người tốt nhất có thể nhé, Hạ Vy.”

Cả nhóm bắt đầu chuẩn bị dự án, phân công nhiệm vụ rõ ràng. Linh Chi chịu trách nhiệm phần màu sắc và phối cảnh, còn Minh Huy tập trung vào kỹ thuật và bố cục. Dù bận rộn, họ vẫn không quên trao đổi, chia sẻ ý tưởng, ánh mắt lướt qua nhau đầy thân mật và tinh tế.

Một chút mâu thuẫn nhỏ xuất hiện khi Hạ Vy nảy ra ý tưởng muốn thay đổi một số chi tiết trong dự án, gây xung đột nhẹ với Linh Chi:

“Linh Chi, nếu cậu làm như vậy thì phần màu sẽ không đồng bộ với bố cục đâu.”

“Mình hiểu, nhưng mình nghĩ cách phối màu này sẽ tạo cảm giác sinh động hơn.”

Minh Huy đứng giữa, dịu dàng nhưng nghiêm túc:

“Cả hai cùng bình tĩnh. Chúng ta thử cách của Linh Chi trước, nếu không ổn thì điều chỉnh sau. Quan trọng là tinh thần đồng đội.”

Hạ Vy hơi bất ngờ nhưng gật đầu, nhận ra rằng Minh Huy và Linh Chi thực sự ăn ý và biết lắng nghe nhau. Xung đột nhỏ được giải quyết một cách êm đẹp, đồng thời khiến cả nhóm nhận ra sức mạnh của sự phối hợp và tôn trọng ý kiến lẫn nhau.

Buổi trưa, Minh Huy và Linh Chi ngồi cạnh nhau dưới bóng cây trong sân trường, tiếp tục chỉnh sửa các chi tiết dự án. Minh Huy lấy ra cuốn sổ nhỏ, nơi Linh Chi đã ghi lại những khoảnh khắc họ trải qua cùng nhau, từ buổi dã ngoại đến chuyến đi ngắn trước đó.

“Linh Chi, mình thấy mỗi trang đều rất đặc biệt. Cậu ghi lại những khoảnh khắc này rất sống động,” Minh Huy nói, giọng trầm ấm, ánh mắt dịu dàng nhìn cô.

“Cảm ơn Minh Huy… mình muốn giữ tất cả những kỷ niệm này, bởi chúng rất quý giá,” Linh Chi đáp, đôi mắt lấp lánh.

Khoảnh khắc ấy khiến cả hai gần nhau hơn. Minh Huy khẽ nắm tay Linh Chi, và Linh Chi không rút lại, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa. Họ cùng nhau chỉnh sửa dự án, nhưng đồng thời cũng tận hưởng cảm giác bình yên, thân mật giữa hai trái tim đang dần rung động.

Buổi chiều, nhóm tham gia thử thách trình bày ý tưởng nhanh, nơi mỗi thành viên phải trình bày ý tưởng trong vòng hai phút trước lớp. Hạ Vy tinh nghịch, cố tình đưa ra câu hỏi hóc búa, thử phản ứng của Linh Chi:

“Nếu Linh Chi thay đổi màu sắc vào phút cuối, Minh Huy sẽ phản ứng sao?”

Linh Chi hơi bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại tự tin:

“Chúng ta sẽ thử, và nếu không ổn, điều chỉnh sau. Minh Huy và mình cùng phối hợp mà.”

Minh Huy gật đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn cô, và Linh Chi cảm nhận được niềm tin tuyệt đối từ anh. Họ cùng nhau vượt qua thử thách, nhận được tràng pháo tay từ cả lớp. Hạ Vy thừa nhận sự phối hợp ăn ý giữa hai người, ánh mắt lóe lên vẻ thán phục nhưng vẫn tinh nghịch.

Chiều tối, khi cả lớp trở về ký túc xá, Linh Chi mở cuốn sổ và ghi lại toàn bộ những diễn biến trong ngày: từ xung đột nhỏ với Hạ Vy, cách Minh Huy xử lý tình huống, đến những khoảnh khắc thân mật khi chuẩn bị dự án. Cô nhận ra rằng tình cảm giữa họ đã trưởng thành hơn, không chỉ ngọt ngào mà còn dựa trên sự tin tưởng, hợp tác và cùng nhau vượt qua thử thách.

Minh Huy, trong phòng trọ của mình, cũng không ngủ yên. Anh suy nghĩ về Linh Chi, về sự kiên cường, sự tinh tế và cả những khoảnh khắc họ cùng nhau trưởng thành. Anh tự nhủ:

“Dù kỳ thi có căng thẳng, dù thử thách tinh nghịch của Hạ Vy có đến, mình sẽ luôn ở bên Linh Chi. Thanh xuân của chúng ta sẽ là những kỷ niệm quý giá, và mình sẽ trân trọng từng khoảnh khắc.”

Đêm xuống, bầu trời đầy sao chiếu sáng ký túc xá, Linh Chi nhìn ra cửa sổ, cảm nhận sự bình yên và hạnh phúc lan tỏa trong lòng. Cô biết rằng tình cảm thanh xuân không chỉ là những lời nói ngọt ngào mà còn là những hành động, sự đồng hành và khả năng vượt qua thử thách cùng nhau.

Trong lòng cả hai, một cảm giác kỳ diệu lan tỏa: tình yêu thanh xuân đã trưởng thành hơn, vừa lãng mạn, vừa tinh khôi, vừa trải qua thử thách, mở ra hành trình đầy rung động, nụ cười và những kỷ niệm khó quên.

Hết chương 14.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×