chạm vào thanh xuân

Chương 3: Những rung động đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh Chi thức dậy với tâm trạng vừa háo hức vừa hồi hộp. Cô biết rằng, cuộc sống đại học không chỉ là học tập mà còn là những trải nghiệm mới mẻ, nơi cô có thể khám phá bản thân và mở rộng những mối quan hệ. Nhưng điều khiến cô băn khoăn nhất là Minh Huy – người bạn thuở nhỏ mà cô vừa gặp lại.

Sau khi chuẩn bị xong, Linh Chi bước ra hành lang ký túc xá. Các bạn cùng phòng đã thức dậy, nói cười rôm rả. Cô cười khẽ, rồi bước ra sân trường, nơi không khí buổi sáng trong lành tràn đầy năng lượng. Minh Huy đã chờ sẵn trước cổng, tay cầm ba lô, ánh mắt nhìn cô đầy trìu mến.

“Sáng nay dậy sớm thế, Linh Chi,” Minh Huy nói, nụ cười dịu dàng.

“Ừ, không muốn lỡ tiết học đầu tiên,” Linh Chi đáp, lòng nhấp nhổm.

Họ cùng nhau đi vào lớp, trò chuyện về bài tập hôm qua và những môn học sắp tới. Minh Huy kể cho Linh Chi nghe về những bí quyết ghi nhớ kiến thức và cách sắp xếp thời gian hợp lý. Linh Chi chăm chú lắng nghe, thi thoảng gật gù, ánh mắt ánh lên niềm ngưỡng mộ.

Tiết học đầu tiên kết thúc nhanh chóng. Linh Chi và Minh Huy quyết định đi ăn trưa cùng nhau. Trên đường đi, họ tình cờ gặp nhóm sinh viên khác, trong đó có một cô gái cao ráo, xinh đẹp tên là Hạ Vy. Cô ấy nhìn Linh Chi với ánh mắt tò mò pha chút cạnh tranh, rồi mỉm cười chào:

“Chào Linh Chi, nghe nói cậu vừa chuyển đến đây à?”

Linh Chi hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn lịch sự đáp:

“Vâng, mình vừa nhập học.”

Hạ Vy khẽ nhếch môi cười, rồi quay sang Minh Huy:

“Anh vẫn thân với cô ấy sao? Thật thú vị.”

Minh Huy hơi ngập ngừng, nhưng nhanh chóng lấy lại nụ cười:

“Ừ, chúng tôi là bạn từ hồi nhỏ.”

Trong bữa trưa, Linh Chi cảm thấy một chút bối rối. Hạ Vy liên tục nhìn cô, thỉnh thoảng cười khẽ, khiến Linh Chi cảm giác như mình bị soi xét. Nhưng Minh Huy luôn ở bên, lắng nghe và nói chuyện với cô, khiến cô an tâm hơn.

Sau bữa trưa, cả hai đi dạo quanh hồ nhỏ trong khuôn viên trường. Ánh nắng chiều rực rỡ phản chiếu trên mặt nước, tạo nên khung cảnh lãng mạn. Minh Huy nhặt một chiếc lá rơi, đưa cho Linh Chi:

“Cậu giữ kỷ niệm đầu tiên ở trường nhé.”

Linh Chi nhận lấy, cảm giác tim đập nhanh, mặt đỏ bừng. Khoảnh khắc ấy khiến cô bối rối, nhưng đồng thời cũng thấy ấm áp. Cô mỉm cười, ánh mắt nhìn Minh Huy tràn đầy sự chân thành.

Chiều hôm đó, lớp học về nghệ thuật diễn ra. Linh Chi và Minh Huy cùng nhau tham gia nhóm vẽ và nhiếp ảnh. Khi Minh Huy hướng dẫn cô cách điều chỉnh ánh sáng khi chụp ảnh, tay họ chạm nhau nhẹ, và cả hai đều cảm thấy một luồng rung động lạ. Linh Chi khẽ lùi lại, mặt đỏ nhưng cố nén cười, còn Minh Huy thì hơi ngượng ngùng nhưng vẫn giữ nụ cười.

Tiếp theo, một tình huống hài hước xảy ra: khi Linh Chi đang vẽ, một chú mèo hoang bất ngờ chạy vào lớp, làm cô giật mình và đổ mực ra bảng vẽ. Minh Huy nhanh chóng lao đến giúp cô lau sạch, nhưng cả hai lại vô tình chạm tay nhau lần nữa. Lần này, Linh Chi không thể giấu nỗi bối rối, và Minh Huy cũng vậy. Cả hai đều cười ngượng, khiến các bạn xung quanh nhìn họ với ánh mắt thích thú.

Buổi tối, cả hai quyết định cùng nhau chuẩn bị cho dự án nhóm. Trong lúc bàn luận, Linh Chi nhận ra Minh Huy có những ý tưởng sáng tạo và cẩn thận đến từng chi tiết, khiến cô vừa ngưỡng mộ vừa cảm thấy gần gũi. Minh Huy cũng nhận xét Linh Chi vẽ rất tinh tế, ánh mắt ánh lên sự trân trọng.

Tuy nhiên, hiểu lầm đầu tiên xuất hiện khi Hạ Vy gửi một tin nhắn nhắc nhở Minh Huy về một buổi gặp nhóm nghệ thuật khác. Linh Chi nhìn thấy tin nhắn, cảm giác chạnh lòng và hiểu lầm rằng Minh Huy muốn dành thời gian cho Hạ Vy hơn mình. Cô rút lui một chút, tránh gặp Minh Huy ngay sau đó. Minh Huy không hiểu lý do Linh Chi lạnh nhạt, cảm thấy bối rối và lo lắng.

Ngày hôm sau, Linh Chi quyết định nói chuyện thẳng thắn với Minh Huy. Họ gặp nhau ở hồ, nơi ánh nắng buổi sáng chiếu lên mặt nước lấp lánh. Linh Chi thở dài, nói:

“Minh Huy, mình… hôm qua thấy tin nhắn của Hạ Vy. Mình hơi hiểu lầm thôi.”

“À… mình hiểu rồi. Mình không hề muốn làm cậu tổn thương đâu, Linh Chi.” Minh Huy trả lời, ánh mắt đầy chân thành.

Khoảnh khắc cả hai nhìn nhau, Linh Chi nhận ra cảm giác rung động trong lòng mình. Không phải vì hiểu lầm, mà là vì sự quan tâm và gần gũi mà Minh Huy dành cho cô. Minh Huy cũng nhận ra tình cảm của mình, cảm giác tim đập mạnh hơn mỗi khi nhìn Linh Chi cười.

Trong những ngày tiếp theo, họ cùng nhau học tập, tham gia hoạt động câu lạc bộ, và chia sẻ những khoảnh khắc nhỏ nhưng ý nghĩa: cùng nhau đi mua sắm dụng cụ học tập, chuẩn bị bài thuyết trình, hay cùng nhau đi ăn kem sau giờ học. Mỗi hành động nhỏ đều khiến trái tim họ rung động, nhưng cả hai vẫn giữ được sự tinh nghịch và thân thiện như những người bạn thuở nhỏ.

Một tối nọ, khi ngồi trên băng ghế ven hồ, Linh Chi hỏi Minh Huy:

“Cậu có bao giờ nghĩ rằng… chúng ta sẽ có những ngày tháng đẹp như thế này ở đại học không?”

“Mình luôn hy vọng như vậy. Có cậu bên cạnh, mọi thứ đều trở nên ý nghĩa hơn.” Minh Huy đáp, ánh mắt dịu dàng.

Khoảnh khắc ấy, Linh Chi cảm nhận được một cảm xúc ấm áp, vừa quen thuộc vừa mới mẻ. Trái tim cô nhẹ nhàng rung lên, và cô nhận ra rằng, những rung động đầu tiên không chỉ là tình bạn, mà còn là những cảm xúc đầu tiên của một tình yêu ngọt ngào, tinh khôi của tuổi trẻ.

Ngày thứ ba, cả hai cùng nhau tham gia buổi dã ngoại của lớp. Họ cùng chạy nhảy trên sân cỏ, chơi các trò chơi nhóm, và cùng nhau chia sẻ những câu chuyện hài hước. Minh Huy nắm tay Linh Chi khi cả nhóm chạy vượt chướng ngại vật, khiến cô đỏ mặt nhưng không rút tay ra. Những ánh mắt, nụ cười, và những khoảnh khắc gần gũi ấy tạo nên một mạch cảm xúc ngọt ngào, khiến cả hai không thể phủ nhận rằng, tình bạn lâu năm đang dần chuyển hóa thành tình cảm đặc biệt.

Buổi tối, khi trở về ký túc xá, Linh Chi ngồi bên cửa sổ, nhìn ánh đèn vàng nhạt phản chiếu trên mặt hồ. Cô mỉm cười, cảm nhận được trái tim mình đang thay đổi: từ một cô gái nhút nhát, nay đã dần mở lòng với những rung động đầu tiên. Minh Huy cũng nằm trên giường, nhớ lại ngày hôm nay, trái tim tràn ngập niềm vui và mong chờ những ngày tiếp theo.

Và rồi, trong lòng cả hai, một cảm giác kỳ diệu khẽ nảy mầm: mối tình thanh xuân vừa chớm nở, ngọt ngào nhưng cũng bối rối, hứa hẹn những trải nghiệm tuổi trẻ đầy màu sắc và kỷ niệm khó quên.

Hết chương 3.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×