Sáng thứ Ba, Nam mở app chat ngay khi thức dậy, đã thấy tin nhắn từ Linh: “Coder nhút nhát, hôm nay có gì vui không? Tui đang chán, kể chuyện đi!” Nam cười, gõ: “Chán gì mà chán, cô marketing chắc suốt ngày tiệc tùng, đúng không? Tui chỉ có code với cà phê thôi.” Linh đáp ngay: “Tiệc tùng gì nổi, tui đang OT sửa kế hoạch. Anh kể tui nghe, coder có bao giờ làm gì điên rồ chưa?” Nam ngẫm nghĩ, anh vốn sống an toàn, ít làm gì nổi bật. Anh gõ: “Điên rồ nhất là nhắn nhầm cho cô. Còn cô, làm gì điên rồ chưa?”
Linh gửi sticker cười lăn lộn: “Tui từng giả làm khách hàng gọi điện troll sếp, vui lắm! Anh thử đi, đảm bảo cười cả ngày!” Nam bật cười, tưởng tượng Linh với nụ cười tinh nghịch. Anh gõ: “Cô lầy thật, tui không dám đâu. Kể thêm chuyện của cô đi!” Linh kể về lần cô ăn trộm bánh tráng trộn của đồng nghiệp, bị phát hiện, phải mời cả phòng trà sữa chuộc lỗi. Nam gõ: “Cô đúng là thảm họa, nhưng vui thật. Tui chưa từng làm gì vui như thế.”
Linh đáp: “Vậy để tui dạy anh cách sống cho vui. Mai thử làm gì ngốc ngốc đi, tui chờ xem!” Nam cười, gõ: “Ngốc thế nào nổi, tui là coder nghiêm túc mà!” Linh gửi sticker nháy mắt: “Nghiêm túc hả? Tui làm anh cười cả ngày rồi còn gì!” Nam đỏ mặt, gõ: “Cô đừng đùa, tui tin thiệt đó.” Linh trả lời: “80% đùa, 20% thật. Anh đoán đi, coder nhút nhát!”
Tối đó, Nam thức khuya sửa code, nhưng vẫn chat với Linh. Cô nhắn: “Khuya thế còn thức? Coi chừng mọc rễ trước màn hình!” Nam gõ: “Tui quen rồi, coder mà. Cô cũng thức khuya, không sợ mệt à?” Linh đáp: “Tui thức để chat với anh, đáng mà!” Nam cười, gõ: “Cô làm tui tò mò quá, mai kể tui nghe cô hay làm gì ngoài ăn bánh tráng trộn.” Linh trả lời: “Ok, tui kể, nhưng anh phải kể tui nghe anh thích gì ngoài code!” Nam tắt điện thoại, lòng rộn ràng, cảm giác như Linh đang ở rất gần, dù chỉ qua màn hình.