chat nhầm, yêu thật

Chương 5: Hẹn Hò Ảo


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thứ Tư, Nam đến công ty với tâm trạng phấn khởi. Linh nhắn sớm: “Coder nhút nhát, hôm nay hẹn hò ảo ăn gì? Tui muốn ăn bún bò!” Nam cười, gõ: “Bún bò hả? Quán cô Ba ở quận 4, cay vừa thôi, tui yếu lắm! Cô dám ăn cay không?” Linh đáp: “Cay xè, tui ăn ớt nguyên trái luôn! Anh thử đi, đừng sợ!” Nam gõ: “Tui ăn cay là khóc, cô muốn thấy tui thảm hả?” Linh gửi sticker cười đểu: “Thảm mới đáng yêu, coder nhút nhát!”

Trưa đó, Nam ra quán bún bò gần công ty, chụp ảnh gửi Linh: “Hẹn hò ảo đây, cô ăn chưa?” Linh gửi ảnh một tô bún bò: “Tui đây, cay hơn tô của anh gấp đôi!” Nam cười, gõ: “Cô cay thế, chắc miệng cháy luôn!” Linh đáp: “Cháy nhưng ngon, anh phải học tui cách sống cho đã!” Nam gõ: “Cô dạy tui cách ăn cay, tui dạy cô cách code, deal không?” Linh gửi sticker vỗ tay: “Deal, nhưng anh code ngố lắm, tui sợ học không nổi!”

Cuộc “hẹn hò ảo” tiếp tục với những màn đấu khẩu. Nam kể về lần anh làm rơi cà phê lên bàn phím, hỏng luôn laptop. Linh kể về lần cô lỡ gửi sticker nhầm cho sếp, bị gọi lên “hỏi thăm”. Nam gõ: “Cô đúng là thảm họa marketing, nhưng tui thích nghe cô kể.” Linh đáp: “Anh cũng thảm họa coder, nhưng tui thích chat với anh!” Nam đỏ mặt, gõ: “Cô đừng thả thính, tui nhút nhát, tin thiệt đó!”

Tối đó, Nam nằm trên giường, nghĩ về Linh. Anh gõ: “Cô làm Sài Gòn vui hơn, cảm ơn nha.” Linh đáp: “Tui cũng thấy vui vì anh, coder nhút nhát. Mai hẹn hò ảo tiếp không?” Nam gõ: “Tiếp, nhưng lần này tui chọn món!” Linh gửi sticker nháy mắt: “Ok, tui chờ, nhưng đừng chọn cà phê nữa nha!” Nam cười, tắt điện thoại, lòng rạo rực, tự hỏi liệu một ngày nào đó, họ sẽ hẹn hò thật, hay chỉ mãi là những tin nhắn vui vẻ qua màn hình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.