chị dâu là bạn gái cũ của tôi

Chương 3


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự kiện trong phòng làm việc chiều hôm trước đã để lại một vết nứt sâu trong lớp vỏ bọc hoàn hảo của Vy. Cô biết An đã không còn là người em chồng vô hại nữa. Anh là một bóng ma của quá khứ, một ngọn lửa luôn chực chờ bùng lên trong ngôi nhà này.

Đêm đó, Vy không ngủ được. Nằm cạnh Hùng, người đang ngủ say sưa với hơi thở đều đặn, Vy cảm thấy cô đơn đến cùng cực. Sự gần gũi của Hùng không thể xua tan được cảm giác bị quấy rầy từ hình bóng An. Cô nhớ lại cái chạm nhẹ của anh ở cổ áo, nhớ ánh mắt đầy chiếm hữu và câu hỏi đầy thách thức: “Chị vẫn còn sợ em?”

Khoảng 2 giờ sáng, Vy không chịu nổi nữa. Cô nhẹ nhàng rời giường, bước chân trần xuống sàn nhà lạnh. Cô cần một ly nước, hoặc một thứ gì đó để xua đi sự căng thẳng đang tích tụ trong lồng ngực.

Ánh đèn ngủ mờ từ hành lang dẫn lối xuống bếp. Khi đến nơi, Vy giật mình. An đã đứng đó.

Anh mặc độc chiếc quần short tối màu, nửa trên để trần. Dáng người anh cao lớn, bờ vai rộng, cơ bắp săn chắc được ánh sáng mờ ảo của bếp làm nổi bật. Anh đang rót nước vào ly, nhưng dường như anh đã chờ đợi cô. Mùi hương nam tính tự nhiên của anh, không pha trộn với bất kỳ loại nước hoa nào, ngay lập tức tràn ngập không gian.

Hành lang yên tĩnh đến đáng sợ. Mọi âm thanh đều bị nuốt chửng, chỉ còn tiếng nước chảy róc rách và tiếng nhịp tim đập loạn xạ của Vy.

"Chị biết là chị sẽ xuống đây," An nói, giọng anh trầm thấp, không cần phải giữ kẽ vì anh biết cả nhà đều đã ngủ.

Vy cố gắng giữ bình tĩnh. Cô bước đến tủ lạnh, giả vờ như không có gì.

"Em đang làm gì vậy, An?"

"Uống nước. Và chờ đợi," An đáp, anh đặt ly nước xuống bàn, quay hẳn người lại đối diện cô. Khoảng cách giữa họ chỉ còn chưa đầy hai mét. "Chờ đợi... sự xuất hiện không tránh khỏi này."

Vy mở tủ lạnh, ánh đèn từ bên trong hắt lên khuôn mặt cô. Cô lấy chai nước lọc, tay hơi run. "Em đừng suy nghĩ nhiều quá. Đây chỉ là một sự trùng hợp."

"Trùng hợp?" An bật cười khẽ, tiếng cười đó vang vọng trong không gian vắng lặng, đầy mỉa mai. "Chúng ta đã từng nói với nhau, Vy, rằng sự trùng hợp chính là ý chí của định mệnh. Đặc biệt là những sự trùng hợp vào ban đêm."

Vy đóng cửa tủ lạnh sập lại, cố tình tạo ra tiếng động. Cô không muốn anh tiếp tục đào sâu vào quá khứ.

"Chúng ta đã kết thúc rồi, An. Em là em trai của chồng chị. Em phải gọi chị là chị dâu." Cô cố gắng thiết lập lại giới hạn, nhưng lời nói lại thiếu đi sự kiên quyết.

An tiến lại một bước nữa, làm tan rã khoảng cách an toàn. Anh dựa vào bàn bếp, ánh mắt anh nhìn cô chằm chằm, không buông tha.

"Chị đang cố gắng làm một người vợ hoàn hảo, Vy. Nhưng em nhìn thấy những gì đằng sau đó," An nói, giọng anh nhẹ như hơi thở, như thể anh đang nói với chính Vy của ba năm trước. "Chị có thể lừa dối cả thế giới, nhưng chị không thể lừa dối cơ thể này."

An đưa tay lên, ngón tay anh chỉ vào khoảng không ngay trước ngực cô, không chạm vào, nhưng sự gần gũi đó đã đủ để khiến Vy cảm thấy ngọn lửa nóng bỏng đang lan ra trên da thịt mình.

"Em còn nhớ chiếc áo len cũ đó không?" An đổi giọng, trở nên hoài niệm hơn, nhưng vẫn đầy ẩn ý. "Em đã giữ nó suốt bao năm. Giống như em giữ... mùi hương này."

Vy hít một hơi sâu, cô nhận ra anh đang ám chỉ mùi hương của chính cô. Mùi hương mà anh đã nói rằng nó đã thấm đẫm trong căn phòng làm việc của anh.

"Chị đã kết hôn, An," Vy gần như cầu xin. "Chị không thể trở lại quá khứ. Anh ấy là một người đàn ông tốt. Em là em trai anh ấy."

"Tốt," An đồng ý, giọng anh như đang tán thưởng. "Nhưng chị có bao giờ nói với anh ấy về những đêm mưa của chúng ta chưa? Những đêm mưa mà chị nói với em rằng chị không cần ổn định, chị chỉ cần điên cuồng?"

Lời nói của An chạm thẳng vào điểm yếu của Vy. Cuộc hôn nhân của cô với Hùng là sự lựa chọn của lý trí, của sự an toàn, hoàn toàn khác với tình yêu bốc đồng, cháy bỏng mà cô đã dành cho An.

Vy cảm thấy cổ họng khô khốc. Cô cầm lấy chiếc ly mà An vừa đặt xuống, đưa lên miệng uống vội.

"Em đừng phá hủy cuộc sống của chị," Vy nói, giọng cô run rẩy.

An đưa tay lên, và lần này, anh chạm vào. Không phải da thịt, mà là vành ly nước lạnh lẽo trên tay Vy. Ngón tay anh miết nhẹ lên viền ly, nơi vừa mới chạm vào môi cô.

Hành động đó, nhẹ nhàng và kín đáo, lại mang sự xâm chiếm và khiêu gợi hơn bất cứ nụ hôn nào. Nó như một lời nhắc nhở rằng anh đang chia sẻ một phần thân mật của cô.

Vy buông ly nước, ánh mắt hoảng loạn.

"Em đang làm gì vậy?" cô khẽ thốt lên.

An cười trầm thấp, ánh mắt anh tối sầm lại. "Em chỉ đang chạm vào một món đồ. Hay là... chị đang nhớ về những đêm mà em chạm vào những nơi khác?"

Sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm. An tiến đến, và Vy không lùi nữa. Lưng cô dựa vào bàn bếp, đối diện với anh. Hơi thở của cả hai hòa quyện vào nhau. Vy có thể ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng từ hơi thở anh, mùi hương quen thuộc của những đêm nằm chung.

"An, nếu em còn tiếp tục..." Vy nói, nhưng giọng cô lại tắt đi khi An từ từ đưa tay lên, không chạm vào cô, mà chỉ vuốt nhẹ lên mái tóc buông lỏng của Vy.

"Chị sẽ làm gì?" An thì thầm, nghiêng đầu gần sát tai cô. "Chị sẽ kể với anh Hùng rằng em đang cố gắng chăm sóc cho chị? Hay chị sẽ kể rằng, em không thể cưỡng lại được sự thật rằng chị vẫn thuộc về em?"

Anh lùi lại, đột ngột như lúc anh tiến tới. An nhìn cô với một ánh mắt đầy thách thức và chiến thắng. Anh đã gieo mầm mống của sự hỗn loạn vào tâm trí cô.

"Về phòng đi, chị dâu," An nói, giọng anh trở lại sự lạnh lùng và khách sáo, như thể mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một ảo ảnh. "Ngủ ngon. Và... mơ đẹp."

Vy đứng yên tại chỗ. Cô nhìn theo bóng lưng An khuất vào hành lang tối. Hơi thở cô dồn dập, và đôi tay cô vẫn còn cảm giác ấm áp từ cái chạm lướt qua của anh. Vy biết, cô đã thua trong cuộc chiến đầu tiên này. Cô đã không thể giữ được sự bình tĩnh và lý trí của mình.

Cô không dám trở về phòng ngay. Cô cần phải lấy lại nhịp thở, lấy lại sự kiên cố giả tạo của mình, trước khi đối diện với người chồng đang ngủ say trên lầu. Cô biết, đêm nay và những đêm tiếp theo, cô sẽ không thể thoát khỏi hình ảnh An đứng đó, trần trụi và đầy quyền lực, với những lời nói gieo rắc sự cấm kỵ và khao khát.

Sự sắp đặt của định mệnh đã đưa họ trở lại cùng một mái nhà. Và An, người em trai, đang quyết tâm xé toạc vai trò của một người chị dâu.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×