chị dâu là bạn gái cũ của tôi

Chương 5


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc đối đầu thầm lặng trong phòng đọc sách đã làm rõ một điều: Vy không thể trốn thoát khỏi An, và An không có ý định để cô yên. Trò chơi "em chồng hoàn hảo" của An chỉ là một phương tiện để anh ở gần cô, gieo rắc sự hỗn loạn và nhắc nhở cô về những điều cô đã đánh mất.

Tối thứ Sáu, gia đình Trần tổ chức một bữa tiệc thân mật nhỏ. Hùng muốn giới thiệu Vy với nhóm bạn thân nhất của anh, những người đã lớn lên cùng hai anh em nhà Trần. An không hào hứng, nhưng anh biết anh phải tham gia để tiếp tục vai diễn của mình.

Bữa tiệc diễn ra trong vườn. Mọi chuyện đang diễn ra suôn sẻ, Vy vẫn giữ vai trò người chủ nhà chu đáo, cho đến khi một vị khách đến muộn.

"Ôi, nhìn xem ai đang ở đây!" một giọng nói lớn vang lên từ phía cổng. "Trần An và... không thể tin được!"

Người đàn ông bước vào là Quang, bạn thân từ thời đại học của An và cũng là người biết rõ về mối tình điên cuồng giữa An và Vy. Quang là một người vui vẻ, thẳng tính, nhưng cũng vô tâm một cách nguy hiểm.

Quang nhìn Vy, ánh mắt anh ta mở to vì bất ngờ, sau đó chuyển sang nhìn An với vẻ mặt khó hiểu.

"Vy? Tớ suýt không nhận ra cậu đấy! Cậu... đã thay đổi quá nhiều," Quang nói, giọng anh ta chứa đầy sự tiếc nuối và sự tò mò.

Hùng, không biết gì, lập tức khoác vai Vy và cười lớn. "Tất nhiên là Vy thay đổi rồi, Quang. Cô ấy giờ là vợ của tớ! Bà chủ nhà này đấy."

"Vợ?" Quang sững lại. Anh ta nhìn từ Vy sang Hùng, rồi lại sang An, người đang đứng đó với ly rượu trên tay, khuôn mặt hoàn toàn không biểu cảm.

"À... ừm... Chúc mừng nhé, Hùng! Thật là... một bất ngờ lớn," Quang lúng túng. Anh ta cố gắng nói điều gì đó phù hợp, nhưng dường như quá khứ đang đè nặng lên cổ họng anh ta.

Vy cảm thấy tim mình thắt lại. Trong số những người bạn cũ, Quang là người hiểu rõ nhất về những kỷ niệm thân mật, những chuyến đi lãng mạn, và cả lý do tại sao cô và An chia tay.

"Chào Quang," Vy đáp lại, cố giữ giọng nói thật vững vàng. "Cảm ơn cậu đã đến."

"Không thể không đến chứ," Quang nháy mắt với An. "Làm sao tớ có thể bỏ lỡ đám cưới của người yêu cũ của bạn thân tớ được, đúng không?"

Không khí đông cứng. Vy hoảng sợ. Hùng dừng lại, nụ cười trên môi anh ta dần tắt ngúm.

"Người yêu cũ của An?" Hùng hỏi, ánh mắt anh ta chuyển từ Quang sang Vy, rồi dừng lại ở An. "Hai đứa quen nhau từ trước sao? Sao anh chưa bao giờ nghe nhắc đến?"

Vy vội vàng giải thích, nhưng An đã nhanh hơn.

"À, không có gì to tát đâu, anh Hùng," An chen vào một cách bình tĩnh. Anh bước đến, đặt tay lên vai Quang. "Thời đại học ấy mà. Vy và em từng hẹn hò khoảng... một tháng thì phải, đúng không Vy?"

An nói dối một cách trắng trợn. Mối tình của họ kéo dài gần ba năm. Nhưng việc rút ngắn nó xuống còn "một tháng" đã biến nó thành một cuộc tình thoáng qua, vô nghĩa, bảo vệ cả Vy và chính anh khỏi sự nghi ngờ sâu sắc.

Vy hiểu ý. Cô hít sâu và tiếp lời An, cố gắng diễn vai một cách thuyết phục.

"Đúng vậy, anh Hùng. Chuyện xảy ra lâu lắm rồi. Tụi em học cùng khoa nên có quen biết một thời gian ngắn. Sau đó tụi em nhận ra không hợp, và vẫn giữ quan hệ bạn bè bình thường."

Hùng thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trở lại. "Thì ra là thế! Sao không nói với anh sớm? Anh cứ tưởng hai đứa lần đầu gặp nhau ở đám cưới cơ đấy!"

Quang nhìn An với ánh mắt khó tin. An nhìn lại Quang, ánh mắt anh ta sắc lạnh, ra hiệu cho Quang giữ im lặng. Quang hiểu ra sự nghiêm trọng của tình hình.

"À, ừm, đúng rồi. Một tháng. Chuyện đó... quá lâu rồi mà," Quang nói lắp bắp, cố gắng cứu vãn tình hình.

Tuy nhiên, câu chuyện đã được khơi ra, và nó không dễ dàng kết thúc.

Trong lúc mọi người đang trò chuyện, Quang kéo An ra một góc khuất.

"Mày đang làm cái quái gì vậy, An? Một tháng á? Mày đùa tao à?" Quang thì thầm, giận dữ. "Mày và Vy đã từng..."

"Im miệng đi, Quang," An cắt lời, giọng anh lạnh như băng. "Đây là nhà anh trai tao. Vy là chị dâu tao. Mày đã suýt phá hỏng mọi thứ."

"Tao biết, nhưng tại sao mày lại giấu Hùng? Mối tình của tụi mày là thật. Mày đã đau khổ thế nào khi Vy bỏ đi, mày quên rồi sao?" Quang chất vấn.

Lời nói của Quang không chỉ là một lời buộc tội, mà còn là một cái chạm vào vết thương cũ sâu nhất của An.

"Tao không quên," An siết chặt nắm tay. "Tao chưa bao giờ quên. Đó là lý do tao phải làm như vậy. Đừng bao giờ nhắc đến chuyện này nữa. Dù chỉ là một câu nói đùa."

Cùng lúc đó, Vy đang ở trong bếp, cố gắng làm dịu lại sự căng thẳng. Cô cảm thấy xấu hổ và bị tổn thương. Lý do họ chia tay là một chuỗi hiểu lầm và sự mệt mỏi vì phải đấu tranh với gia đình. Việc bị gắn mác "tình cũ một tháng" khiến tình yêu sâu đậm ngày xưa trở nên tầm thường và bị phủ nhận.

Khi Vy quay trở lại khu vườn, cô vô tình nghe được tiếng Quang. Cô biết An đang bảo vệ cô, nhưng sự bảo vệ đó lại đau đớn đến kinh khủng.

Vy quyết định đối mặt. Cô bước đến chỗ hai người đàn ông.

"Em xin lỗi vì đã gây rắc rối, An," Vy nói, giọng cô dịu dàng. "Quang, cậu đừng làm khó em ấy nữa. Chuyện cũ qua rồi."

Vy tiến lại gần An, cô đưa tay chạm nhẹ vào cánh tay anh, một cử chỉ hoàn toàn tự nhiên của một người chị dâu an ủi em chồng.

"An, mẹ đang gọi em lên giúp bà dọn đồ ăn tráng miệng đấy."

Cái chạm đó, dù ngắn ngủi, lại là sự xác nhận bí mật giữa hai người. Vy đang sử dụng vai trò của mình để cứu An khỏi tình huống khó xử, nhưng đồng thời cô cũng đang phát tín hiệu: Tôi biết anh đang làm gì. Và tôi sẽ tham gia vào trò chơi này.

An nhìn xuống bàn tay cô trên tay anh. Trong ánh mắt Vy, anh không thấy sự sợ hãi nữa, mà là một sự thách thức ngầm. Cô đã chấp nhận vai diễn.

"Vâng, chị dâu," An đáp lại. Anh nhìn thẳng vào Quang, ánh mắt anh ta nói rõ: Mày thấy chưa? Tao đã thắng.

An quay đi, nhưng cảm xúc trong anh như một cơn bão. Sự xuất hiện của Quang không chỉ khơi lại nỗi đau của việc mất Vy, mà còn tái khẳng định sự bất công của số phận. Anh và Vy không phải là tình yêu thoáng qua. Họ là một phần máu thịt của nhau.

Vy đứng đó, nhìn theo bóng An. Cô biết, Quang đã vô tình kích hoạt một thứ gì đó trong An. Và cô cũng biết, bằng cách cứu An, cô đã tự trói mình vào mối quan hệ cấm kỵ này sâu hơn.

Cô đang đi trên một sợi dây mỏng manh, nơi một bên là cuộc hôn nhân ổn định với Hùng, và một bên là vực thẳm của đam mê và tội lỗi với An.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×