Hùng quay về sau chuyến công tác ngắn. Ngôi nhà chào đón anh với vẻ ngoài bình yên và ấm áp quen thuộc. Vy, như thường lệ, là người vợ hoàn hảo. Cô cười nói, hỏi han anh về công việc, và chăm sóc anh tận tình. An cũng đóng vai người em trai chu đáo, chủ động hỏi thăm về chuyến đi và trao đổi một vài thông tin về công việc.
Mọi thứ đều hoàn hảo. Và chính sự hoàn hảo đó lại khiến Hùng cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Hùng là một người đàn ông thành đạt và lý trí. Anh tin vào logic và sự sắp xếp. Anh yêu Vy, nhưng tình yêu của anh không phải là sự điên cuồng, mà là sự tôn trọng và tin cậy. Chính vì thế, anh đã dễ dàng chấp nhận lời giải thích "tình cũ một tháng" của An.
Tuy nhiên, từ khi kết hôn, Hùng bắt đầu nhận thấy một sự thay đổi nhỏ, gần như không thể nắm bắt được, ở Vy. Cô hay giật mình, ánh mắt cô thường lảng tránh anh một cách vô thức, và có một sự căng thẳng vô hình thường xuyên tồn tại giữa cô và An.
Tối hôm đó, Hùng và Vy đang xem phim trong phòng khách. An đang làm việc trên tầng, nhưng tiếng gõ bàn phím của anh cứ đều đặn vang vọng xuống.
"Vy, em có thấy dạo này em hơi căng thẳng không?" Hùng hỏi, anh đặt tay lên tay Vy, cảm thấy cô hơi lạnh.
Vy giật mình. "Không, anh. Em chỉ hơi mệt thôi. Dạo này công việc ở công ty cũng hơi nhiều."
"Vậy sao?" Hùng nhíu mày. "Công ty em đã ổn định rồi mà. Hay em vẫn còn lo lắng về việc hòa nhập vào gia đình?"
"Không hề, bố mẹ đối xử với em rất tốt. Em rất yêu ngôi nhà này, anh biết mà," Vy nói, cô cố gắng trấn an Hùng bằng một nụ hôn nhẹ lên má anh.
Nhưng Hùng không dễ bị xoa dịu. Anh nhớ lại câu nói của Quang trong bữa tiệc và sự lúng túng của An. Anh đã cố ý lờ đi, nhưng bây giờ, nó bắt đầu gieo rắc hạt giống nghi ngờ.
Sáng hôm sau, Hùng quyết định quan sát.
Anh giả vờ đi làm như thường lệ. Anh lái xe ra khỏi cổng, nhưng chỉ đi được một đoạn, anh đã đậu xe ở góc phố, lặng lẽ quan sát ngôi nhà qua gương chiếu hậu.
Anh không thấy gì bất thường. Vy và An không hẹn hò lén lút, không có cử chỉ nào đáng ngờ. Vy chỉ đang tưới cây, An đang ngồi ban công đọc sách, uống cà phê.
Nhưng chính lúc đó, một hình ảnh đã lọt vào mắt Hùng.
Vy đang tưới bồn hoa lan mà mẹ anh yêu quý, ngay dưới ban công nơi An đang ngồi. Khi Vy quay lưng, Hùng thấy An nhẹ nhàng đưa tay ra khỏi lan can, thả một thứ gì đó xuống.
Vy không hề hay biết. Cô tiếp tục tưới cây.
Hùng chờ đợi. Khi Vy đi vào nhà, anh nhanh chóng lái xe về, đi vào bằng cửa sau. Anh đi thẳng ra khu vực bồn hoa và bắt đầu tìm kiếm.
Anh tìm thấy nó. Đó là một bông hoa cúc trắng nhỏ, Vy thường cài trên tóc khi còn là sinh viên.
Bông hoa này không thuộc bồn lan. Nó đã được hái từ một góc vườn khác và đặt ở đó. Nó không phải là một bông hoa đơn thuần. Nó là một kỷ vật, một thông điệp bí mật.
Hùng nhớ ra. Vy đã từng cài bông hoa cúc trắng này trong buổi hẹn hò đầu tiên của họ (cũng là lúc Vy đã hẹn hò với An). Hùng đã từng trêu cô rằng cô là "tiểu thư cúc trắng".
Hùng siết chặt bông hoa trong tay. Anh không thể hiểu được. Tại sao An lại làm điều này? Tại sao Vy lại không phản ứng?
Anh lên lầu, đi thẳng đến phòng làm việc của An.
"An, anh có chuyện muốn hỏi," Hùng nói, giọng anh trầm hơn bình thường.
An đang ngồi trước máy tính, vẻ mặt tập trung. Anh nhìn Hùng, hoàn toàn bình tĩnh.
"Vâng, anh Hùng?"
Hùng đưa bông hoa cúc ra. "Cái này. Em làm rơi nó à?"
An nhìn bông hoa, sau đó nhìn Hùng, anh mỉm cười thờ ơ.
"À, không. Em không làm rơi. Em đã thấy nó bị rụng trên ban công. Chắc là mẹ làm rơi khi dọn dẹp," An giải thích, giọng anh bình thản đến mức khó tin. "Em nghĩ nó đẹp nên em đặt nó xuống chậu cây cho Vy. Em nhớ hình như cô ấy thích hoa cúc."
"Em nhớ Vy thích hoa cúc?" Hùng hỏi, nhấn mạnh từng chữ.
"Vâng. Có gì lạ đâu anh? Chị dâu là người nhà mà," An đáp, ánh mắt anh hơi thách thức. "Anh Hùng, anh đang nghĩ gì vậy? Anh có vẻ căng thẳng."
Sự bình tĩnh của An là vũ khí sắc bén nhất của anh. Hùng không có bằng chứng, chỉ là một bông hoa.
"Không có gì. Chỉ là..." Hùng nhìn thẳng vào mắt An. "Anh biết em và Vy từng hẹn hò ngắn. Anh không muốn bất cứ chuyện gì xảy ra khiến mối quan hệ gia đình mình bị ảnh hưởng. Em hiểu ý anh chứ?"
"Em hiểu mà, anh Hùng," An đứng dậy, đặt tay lên vai anh trai. "Em yêu anh. Em tôn trọng Vy. Chị ấy là chị dâu em. Em sẽ không bao giờ làm điều gì khiến anh phải buồn đâu. Anh đừng suy nghĩ nhiều quá."
Hùng lùi lại một bước, anh không biết An đang nói thật hay đang diễn kịch. Anh chỉ biết, có một làn khói mỏng của sự nghi ngờ đang len lỏi trong tâm trí anh.
Chiều hôm đó, Vy thấy bông hoa cúc trắng trên bồn lan. Cô nhận ra nó ngay lập tức. Đó là bông hoa mà An đã dùng để trêu cô trong chuyến dã ngoại đầu tiên của họ. Nó là thông điệp bí mật, một lời nhắc nhở về quá khứ mà anh đã gieo vào cuộc sống hiện tại của cô.
Vy hiểu, Hùng đã nhìn thấy bông hoa, và An đã phải giải thích. Cô cảm thấy sợ hãi và tức giận. An không chỉ đang thách thức cô, anh còn đang đùa giỡn với sự tin tưởng của Hùng.
Tối đó, khi Hùng đã ngủ, Vy không thể ngủ được. Cô quyết định làm một điều gì đó để lấy lại sự kiểm soát, để chấm dứt trò chơi này. Cô bước xuống phòng làm việc của An.
An vẫn ở đó, đang làm việc. Ánh đèn bàn rọi lên khuôn mặt anh.
"Em còn làm việc sao?" Vy hỏi, giọng cô lạnh lùng.
An ngước lên, ánh mắt anh chứa đựng sự mong chờ và kích thích. "Chị dâu. Em đang chờ chị đấy."
Vy bước vào, đóng cửa lại.
"Em đang quá giới hạn rồi, An. Em đang làm hại anh Hùng, và chị."
"Em chỉ đang tặng chị một bông hoa thôi, Vy," An nhún vai.
"Không phải bông hoa. Là thông điệp đó. Em đang làm trò đùa với cuộc hôn nhân của chị," Vy nói, giọng cô run rẩy. "Chị muốn em dừng lại. Hoàn toàn."
An đứng dậy, tiến lại gần cô. "Chị có chắc là chị muốn dừng lại không, Vy? Hay chị muốn em tiếp tục, để chị có thể cảm thấy sống trở lại?"
Vy không đáp. Cô nhìn thẳng vào mắt anh. An biết, đây là khoảnh khắc quyết định.
Anh đưa tay lên, không phải để chạm vào cô, mà để nhẹ nhàng gỡ một sợi tóc vương trên vai cô. Anh giữ sợi tóc đó, nhìn chằm chằm vào nó.
"Em yêu anh Hùng. Nhưng chị đã từng yêu em," An thì thầm, giọng anh đầy quyền lực. "Chị không thể xóa bỏ điều đó. Và em, em sẽ không để chị quên."
Anh buông sợi tóc xuống. Vy biết, lời thách thức đã được đưa ra. Cô phải quyết định: tiếp tục vai diễn người chị dâu hoàn hảo, hay đối diện với ngọn lửa cấm kỵ đang thiêu đốt cô.