chị họ, mê hoặc trong đêm

Chương 8: Nguy Hiểm Gần Kề


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm hôm đó, tiếng mưa rào rơi ngoài cửa sổ như nhịp trống dồn dập, hòa cùng tiếng tim tôi đập rộn ràng. Tôi ngồi trên ghế sofa, cơ thể còn nóng ran từ những ngày gần đây, tâm trí quay cuồng giữa cảm giác sợ hãi, khao khát, và mê hoặc. Mọi thứ đều trở nên ngột ngạt: ánh đèn vàng nhạt, mùi mưa hương ẩm, và hơi thở Nam gần sát bên.

Nam bước vào, ánh mắt sắc bén, tràn đầy quyền lực. Tôi cảm nhận ngay áp lực từ cậu, như một luồng điện chạy khắp cơ thể. “Cô… hôm nay trông vẫn rối rắm như thường lệ,” cậu nói, giọng trầm, nhưng đầy mê hoặc. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng chỉ một khoảnh khắc chạm mắt vào cậu, tim tôi như muốn nhảy ra ngoài.

Bất ngờ, tiếng cửa phòng khách mở ra. Chị Hạ bước vào, ánh mắt nghiêm nghị, nhìn chúng tôi chằm chằm. Không gian bỗng trở nên căng thẳng đến mức tôi gần như nghẹt thở. Chị nghiêng người, giọng trầm: “Hôm nay tôi thấy có điều gì đó… khác thường. Em có thể giải thích không?”

Tôi lặng im, tim đập mạnh. Áp lực từ gia đình và dục vọng cấm kỵ đan xen, khiến tôi cảm giác như đang đứng giữa vực thẳm: vừa muốn giấu, vừa không thể phủ nhận sự mê hoặc từ Nam. Nam tiến đến gần tôi hơn, bàn tay vô tình – nhưng đầy quyền lực – chạm vào eo tôi, kéo nhẹ, khiến tôi run rẩy.

“Chị đừng hiểu nhầm,” tôi khẽ thốt, giọng run. Nhưng Nam thì thầm ngay bên tai tôi, giọng trầm, đầy chiếm hữu: “Đừng lo… để tôi lo.” Lời nói vừa an ủi vừa áp lực, khiến tôi vừa sợ vừa mê, cảm giác cấm kỵ ngày càng rõ rệt.

Chị Hạ nhìn tôi lâu, rồi nhẹ nhàng nhíu mày, như muốn cảnh báo, nhưng cũng không thể nói thêm. Áp lực từ gia đình, kết hợp với ánh mắt chiếm hữu của Nam, khiến cơ thể tôi nóng ran, tim đập dồn dập. Tôi nhận ra rằng dục vọng không còn là thứ cảm giác thoáng qua nữa, mà đã tràn ngập tâm trí và cơ thể, như một thứ lửa âm ỉ không thể dập tắt.

Nam hôn tôi nhẹ lên cổ, môi áp da đầy chiếm hữu. Tôi run rẩy, thở hổn hển, cảm giác vừa mê vừa sợ. Không gian ngột ngạt, chỉ còn lại hơi thở, nhịp tim và cảm giác cấm kỵ. Áp lực tâm lý, mâu thuẫn đạo đức, và sức hút mê hoặc của Nam đan xen, khiến tôi gần như mất kiểm soát.

Chị Hạ ra về, để lại chúng tôi một mình. Nam áp sát, hôn sâu hơn, bàn tay giữ chặt eo tôi, ánh mắt chiếm hữu, mê hoặc và quyền lực. Tôi chống cự yếu ớt, nhưng cơ thể phản ứng ngược lại, nóng ran khắp người. Đây là lần đầu tiên cảm giác bạo lực nhẹ và chiếm hữu mạnh lên đến đỉnh điểm, khi mọi lý trí đều tan biến trước dục vọng cấm kỵ.

Khoảnh khắc ấy kéo dài, chỉ còn lại hai cơ thể gần kề, tim đập rộn ràng, hơi thở gấp gáp. Tôi biết rằng từ giờ, mọi hành động, mọi cảm xúc đều phải cẩn trọng, nhưng đồng thời, cảm giác mê hoặc và cấm kỵ sẽ ngày càng mạnh, không thể nào quay lại trạng thái bình thường.

Đêm kết thúc, tôi nằm trên giường, mắt mở trần nhà, tâm trí đầy hình ảnh Nam: ánh mắt chiếm hữu, hơi thở nóng bỏng, và cảm giác áp lực không thể chối từ. Mái nhà thân quen giờ đây chứa đựng những bí mật, dục vọng cấm kỵ, và những khoảnh khắc mê hoặc khó quên, nơi mà lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự nguy hiểm gần kề nhưng cũng khao khát đến tột cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×