Chiến Tuyến Mù Sương

Chương 4: MỆNH LỆNH TRONG BÓNG TỐI


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh sáng chỉ còn là một vệt mỏng manh phía sau lưng.

Kaien và Lyra tiến vào khu rừng u ám, nơi mặt đất mềm và ẩm như da thú, còn cành cây vươn ra như những ngón tay khẳng khiu cố níu lấy ánh sáng cuối cùng của hoàng hôn. Trên bầu trời, chim không bay, lá không rơi – chỉ có sự im lặng tuyệt đối, như thể cả khu rừng đang nín thở.

– Cô chắc đây là tọa độ? – Kaien hỏi, mắt quét khắp nơi, ngón tay luôn đặt sát cò súng.

– Tin tôi đi, Hắc Ưng không bao giờ hiện hình giữa ban ngày. Chúng ở trong rễ. Dưới đất. Trong bóng tối.

– Tôi nghĩ mình thích Velmora hơn. Ít nhất chúng còn mặc giáp và gào hét.

– Chết vì lưỡi dao ẩn trong bóng tối đáng sợ hơn tiếng súng.

Kaien sắp phản bác thì có tiếng loạt soạt phía sau. Cậu quay phắt lại, súng giương lên – nhưng chẳng thấy ai.

Bịch!
Một cú đánh vào gáy khiến cậu gục xuống lần thứ hai trong tuần này.

Trước khi mất ý thức, Kaien nghe thấy tiếng nói thì thầm đầy chất Ravenn cổ:

– Mang hắn đi. Đứa kia... giữ lại. Có thể hữu dụng.


Trong trại Hắc Ưng – Dưới lòng đất

Khi Kaien tỉnh lại, xung quanh là bóng tối. Không gian kín, lạnh, và ẩm như đáy giếng. Cậu nằm trên sàn đất, hai tay bị trói sau lưng, chân bị xiềng nhẹ bằng xích mềm nhưng chắc.

Lyra ngồi cách đó vài bước, không bị trói nhưng có hai người lính canh kè sát.

Một người đàn ông tầm trung tuổi bước vào. Ánh đuốc hắt lên khuôn mặt hốc hác, tóc bạc sớm, đôi mắt thâm quầng như kẻ chưa từng ngủ.

– Tên? – ông nói, giọng khàn.

– Kaien.

– Quân cấp?

– Không còn quân phục. Không còn cấp.

Người đàn ông nhìn Lyra.

– Cô là người Orsyl.

– Tôi là bác sĩ. Không đại diện cho bất kỳ vương quốc nào.

– Cô đi với hắn, nghĩa là cô mang rắc rối.

Kaien cất giọng:

– Chúng tôi mang thông tin. Tôi có bản đồ – không phải giấy, không phải điện tử. Nó nằm trong tôi.

Người đàn ông im lặng. Rồi gật đầu.

– Ta là Jorah – chỉ huy đơn vị Hắc Ưng phía bắc. Nếu cậu nói thật… chúng ta có nhiều chuyện cần bàn.


Trong căn phòng họp ngầm – ánh đèn dầu chập chờn

Kaien và Lyra được đưa đến một căn phòng nhỏ, đầy bản đồ, thiết bị vô tuyến cũ, và những mảnh kim loại lắp ghép.

Jorah ra hiệu cho tất cả người khác rời đi, chỉ còn ba người trong phòng. Ông rót nước đen đặc vào hai cốc gỗ, đẩy một cốc về phía Kaien.

– Cậu nói mang bản đồ?

Kaien kéo tay áo, để lộ phần da khắc ký hiệu.

Jorah nghiêng người tới, lặng lẽ quan sát.

– Ta từng thấy loại khắc này trong tài liệu cổ. Đây không phải chỉ là dữ liệu. Đây là tín vật – được tạo ra từ công nghệ bị cấm, dùng để kích hoạt những thiết bị cổ đại ở Tâm điểm.

– Ông tin tôi?

– Không. Nhưng nếu Velmora truy đuổi cậu ráo riết đến mức cử cả Tướng Kargan, thì hẳn trong cậu có thứ khiến chúng sợ.

Kaien nheo mắt:

– Ông biết Kargan?

– Hắn là kẻ sát nhân. Là “Cơn Thịnh Nộ Mặc Giáp” của Velmora. Nơi hắn đi qua, làng cháy, người mất đầu, đất không mọc nổi cỏ.

Lyra chen vào:

– Chúng tôi cần đến Tâm điểm. Nếu có vũ khí ở đó, thì phải đến trước Velmora.

Jorah lắc đầu.

– Cậu không hiểu. Tâm điểm nằm trong vùng Mù Sương, nơi không bản đồ nào tồn tại. Chỉ có ký ức, và máu, mới dẫn đường.

Kaien siết chặt nắm tay.

– Tôi sẵn sàng. Dù phải chết, tôi cũng không để Velmora lấy được thứ này.

Jorah nhìn sâu vào mắt cậu. Rồi đặt lên bàn một vật kim loại hình lục giác: một mảnh khóa.

– Đây là mảnh thứ hai. Cậu đã có mảnh đầu tiên rồi, đúng chứ?

Kaien gật.

– Vậy thì còn ba mảnh nữa, mới đủ để mở lối vào Tâm điểm.

– Ông có biết chúng ở đâu?

– Một trong số đó… nằm trong tay Kargan.


Chuyển cảnh – Tại căn cứ Velmora, cùng lúc đó

Tướng Kargan đứng trước một bản đồ chiến thuật. Áo giáp đen lấp lánh dưới ánh đèn halogen, mặt nạ gốm trắng che nửa gương mặt bị bỏng, chỉ để lộ một mắt – đỏ và lạnh như thép nung.

– Báo cáo. – Hắn nói, giọng trầm như gầm.

Một sĩ quan run rẩy trình báo:

– Mục tiêu Kaien đã xuất hiện trong khu vực rừng R12. Trạm cảm biến đã mất tín hiệu sau 6 giờ. Có khả năng Hắc Ưng can thiệp.

Kargan cười khẽ. Âm thanh khô khốc, như xương gãy.

– Hắn mang bản đồ. Và chúng ta mang thời gian. Chuẩn bị đơn vị số 9. Đốt sạch mọi thứ từ R12 đến biên giới Orsyl.

– Nhưng thưa ngài, trong khu vực có làng dân cư...

RẮC!

Tay Kargan bóp gãy cổ sĩ quan ngay trước mặt mọi người.

– Trong chiến tranh, không có dân thường.

Hắn quay đi, để lại một câu:

Lệnh đã ban. Không ai được sống.


Kết thúc chương:

Tại trại Hắc Ưng, Jorah đặt tay lên vai Kaien.

– Nếu cậu thật sự muốn đến Tâm điểm, cậu cần làm điều đầu tiên: lấy lại mảnh khóa từ tay kẻ đã giết cả làng cậu năm đó.

Kaien cúi đầu. Trên môi, nụ cười không vui xuất hiện.

“Tốt. Vì tôi cũng đang chờ hắn.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!