chồng ơi, ta yêu rồi

Chương 3: Ký hợp đồng và điều khoản khắt khe


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm hôm sau, Trần Dạ Linh đứng trước cửa phòng làm việc của Hạ Thần Khải, tay cầm chiếc túi hồ sơ mà văn phòng luật sư gửi tới. Tim cô đập loạn nhịp; đây là lần đầu tiên cô trực tiếp ký hợp đồng hôn nhân chính thức – cuộc sống vợ chồng giả sẽ bắt đầu từ hôm nay.

Linh hít một hơi thật sâu, bước vào văn phòng. Hạ Thần Khải đang đứng sau bàn, mặc vest chỉnh tề, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô, như muốn nhìn thấu cả tâm trí.

— “Đây là hợp đồng chính thức. Trước khi ký, hãy đọc kỹ mọi điều khoản,” anh nói, giọng trầm, không một nụ cười.

Linh đặt túi xuống, lật từng trang giấy, mắt không rời ánh mắt anh.

— “Hai năm thử nghiệm, quyền lợi và trách nhiệm đều được ghi rõ. Bất cứ vi phạm nào sẽ dẫn đến mất quyền lợi, không thể đàm phán hay bãi bỏ.”

Linh nhíu mày, giọng vừa bực vừa buồn cười:

— “Anh có chắc chắn là luật sư của anh viết ra hợp đồng này không? Tôi nhìn cái này mà cảm giác… như đang ký hợp đồng chiến tranh.”

Hạ Thần Khải nhướng mày, giọng lạnh:

— “Chiến tranh hay không phụ thuộc vào cách cô sống chung. Tôi không đùa.”

Các điều khoản chính khiến Linh suýt sặc cà phê:

Không được xâm phạm không gian riêng của nhau.

Không dùng đồ cá nhân của người kia mà không xin phép.

Không tranh cãi trước 9 giờ sáng.

Phải tham gia ít nhất một bữa tối cùng nhau mỗi tuần.

Tất cả giao dịch liên quan đến tài sản phải được ghi nhận và đồng ý cả hai bên.

Linh cười trừ, nhưng trong lòng lại có chút bối rối:

— “Cái này… nghiêm túc quá nhỉ. Tôi không nghĩ hôn nhân mà lại có nhiều luật lệ như vậy.”

Hạ Thần Khải gật đầu, giọng khẽ:

— “Chính vì chúng ta chưa yêu, nên phải rõ ràng. Ai vi phạm sẽ mất quyền lợi.”

Linh nhìn anh, cảm giác vừa bị áp đảo vừa… tò mò.

— “Được rồi, tôi ký. Nhưng anh biết đấy, tôi không dễ gì nghe lời, đặc biệt là với những quy tắc cứng nhắc.”

Anh nhấc bút, đặt trước mặt cô:

— “Cô muốn tự viết thêm điều khoản? Tôi sẽ cân nhắc.”

Linh bật cười, nghiêng người:

— “Nếu tôi viết thêm điều khoản là anh phải nấu ăn mỗi tuần, anh có ký không?”

Hạ Thần Khải không chớp mắt, giọng vẫn nghiêm túc:

— “Tôi không ký. Nhưng nếu muốn sống chung lâu dài, cô có thể học cách tự nấu.”

Sau khi ký hợp đồng, Linh và Hạ Thần Khải chính thức trở thành “vợ chồng hợp đồng”. Nhưng điều thú vị là mỗi ngày sống chung lại là một thử thách mới.

Sáng dậy, Linh vô tình để quần áo lộn xộn khắp phòng, anh nhíu mày, nghiêm khắc dặn:

— “Sắp xếp đồ đạc, không gian chung phải gọn gàng.”

Khi Linh đi chợ mua sắm nhiều hơn dự tính, anh xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng:

— “Đủ rồi. Không cần mua thêm.”

Nhưng rồi, trong những khoảnh khắc nhỏ, Linh nhận ra anh quan tâm đến mình theo cách âm thầm, như để sẵn nước ép trong tủ, hay dọn dẹp căn bếp khi cô mệt.

Buổi tối, cả hai ngồi trên sofa, Linh vừa cầm điện thoại nhắn tin bạn:

— “Cuộc sống vợ chồng giả mà sao thấy… lạ lùng, có gì đó ấm áp.”

Hạ Thần Khải nhìn cô, giọng trầm:

— “Cưới trước, yêu sau. Nhưng ai biết được, cảm xúc thật sự sẽ đến lúc nào…”

Linh nhìn anh, tim thắt lại một nhịp, nụ cười khẽ hé trên môi:

— “Chắc chắn là sẽ rất… thú vị.”

Và thế là, cuộc sống vợ chồng giả bắt đầu, với những điều khoản nghiêm ngặt, va chạm tính cách và những khoảnh khắc ngọt ngào dần nảy sinh, đặt nền móng cho tình yêu thực sự đang chờ phía trước.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×