chồng ơi, ta yêu rồi

Chương 7: Bí mật từ quá khứ của nam chính


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, Trần Dạ Linh thức dậy với tâm trạng hơi căng thẳng. Cô vẫn nhớ rõ hôm qua, Hạ Thần Khải bảo rằng sẽ có một việc quan trọng liên quan đến gia đình anh. Linh vừa tò mò vừa lo lắng, không biết chuyện gì sắp xảy ra.

Khi Linh bước vào phòng khách, thấy Hạ Thần Khải đang nhìn màn hình laptop với ánh mắt nghiêm trọng. Anh gật đầu chào cô, giọng trầm:

— “Hôm nay tôi cần cô giúp một việc.”

Linh nhíu mày, hơi bối rối:

— “Giúp gì cơ ạ? Tôi có thể làm được không?”

Hạ Thần Khải đứng lên, tiến về phía cô, giọng nghiêm túc:

— “Có một hợp đồng kinh doanh quan trọng, liên quan đến gia đình tôi. Một đối tác cũ đang gây rắc rối, và nếu không giải quyết sớm, sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn. Tôi cần cô… đi cùng tôi, hỗ trợ.”

Linh sững sờ một chút, nhưng ngay sau đó, ánh mắt kiên định lóe lên:

— “Được! Tôi sẽ giúp anh. Chúng ta là vợ chồng hợp đồng, đúng không? Giúp nhau là chuyện đương nhiên.”

Hạ Thần Khải khẽ mỉm cười, vẻ mặt thoáng nhẹ nhàng: lần đầu tiên Linh nhìn thấy anh mềm mại đến vậy.

Trên đường tới văn phòng đối tác, Linh ngồi cạnh anh trên xe, cảm giác vừa hồi hộp vừa thích thú. Cô thầm nhủ:

— “Cưới trước, yêu sau… hay là đã yêu từ lúc nào mà không hay?”

Hạ Thần Khải, nhìn cô nghiêm nghị nhưng ánh mắt dịu dàng, hỏi:

— “Cô có lo lắng không?”

— “Một chút… nhưng tôi tin anh.” Linh cười, nắm tay anh khẽ.

Khoảnh khắc ấy khiến tim cả hai đều rung động, mặc dù họ chưa thừa nhận tình cảm.

Tại văn phòng đối tác, không khí căng thẳng. Đối tác cũ – một người đàn ông trung niên, nổi tiếng khó tính – đang chất vấn Hạ Thần Khải về những khoản nợ cũ và thỏa thuận kinh doanh chưa rõ ràng.

Hạ Thần Khải bước lên, giọng trầm và uy lực:

— “Mọi chuyện đều có giấy tờ rõ ràng. Tôi sẽ giải quyết thỏa thuận một cách nghiêm túc và minh bạch.”

Linh đứng bên cạnh, quan sát tình hình, nhận thấy đối tác cũ đang cố tình gây áp lực, cô nhanh trí:

— “Thưa ông, nếu chúng ta cùng xem lại hợp đồng gốc, sẽ thấy mọi điều khoản đều rõ ràng. Tôi có thể hỗ trợ đưa ra các chứng từ và báo cáo chi tiết để minh chứng.”

Đối tác cũ nhìn Linh, hơi ngạc nhiên, nhưng Linh trình bày chi tiết, rõ ràng, từng chứng từ một. Hạ Thần Khải đứng sau, ánh mắt nhìn cô, dần dần lóe lên niềm tự hào.

Cuối cùng, đối tác cũ gật đầu:

— “Được, tôi chấp nhận các chứng cứ và thỏa thuận sẽ thực hiện theo giấy tờ.”

Hạ Thần Khải thở phào, nhìn Linh:

— “Cô… giỏi hơn tôi tưởng.”

Linh đỏ mặt, vừa bối rối vừa hạnh phúc:

— “Chỉ là… tôi muốn giúp anh thôi.”

Trên đường về, cả hai im lặng, nhưng không còn cảm giác xa cách. Linh tự nhủ:

— “Anh ấy… không chỉ lạnh lùng, mà còn… quan tâm đến tôi theo cách riêng.”

Hạ Thần Khải, ánh mắt dịu dàng hơn, nhìn Linh, giọng trầm:

— “Cảm ơn cô. Nếu không có cô hôm nay, mọi chuyện sẽ không suôn sẻ.”

Linh nắm chặt tay anh, tim đập rộn ràng:

— “Chúng ta là vợ chồng hợp đồng, đúng không? Giúp nhau là chuyện đương nhiên.”

Hạ Thần Khải nhìn cô, ánh mắt lộ rõ niềm xúc động hiếm thấy:

— “Đúng vậy… nhưng tôi nghĩ, chúng ta đang tiến gần hơn… không chỉ là hợp đồng.”

Khoảnh khắc ấy, cả hai đều nhận ra: từ hôn nhân giả, tình cảm thật sự đang nảy sinh, và họ bắt đầu cảm nhận sự gắn kết sâu sắc, không thể phủ nhận.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×