chúc 2 người lại trở thành trà xanh của 1 ai đó

Chương 10: Chúc 2 người lại trở thành Trà Xanh của 1 ai đó


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau chuyến công tác quốc tế đầy sóng gió nhưng cũng không kém phần ngọt ngào, tôi tưởng rằng mình đã bước qua được hết mọi sóng gió.

Nhưng Giang Khả, cô phù dâu “thay thế” ngày cưới kia, lại không chịu buông tha dễ dàng như vậy.

Một buổi sáng, khi tôi đang chuẩn bị lên công ty, điện thoại rung lên một cuộc gọi lạ.

Không suy nghĩ, tôi nhấc máy.

“Lâm Hạ à?” – Giọng cô ta vang lên từ đầu dây bên kia.

Tôi nheo mắt:

“Giang Khả? Cô gọi tôi có việc gì?”

“Tôi chỉ muốn nói một vài điều… để tránh hiểu lầm. Tôi biết Thẩm Trạch đang rất nghiêm túc với cô, nhưng… anh ấy cũng không thể quên tôi dễ dàng đâu.”

Tôi cười khẩy:

“Chị đang nói gì vậy? Chuyện của hai người, đã kết thúc từ ngày cưới. Thế nhưng chị lại không buông tha. Đó mới là điều tôi không thể hiểu.”

“Không phải tôi không buông tha, mà là tôi… không muốn mất gì dễ dàng như vậy. Anh ta nợ tôi một lời giải thích rõ ràng.”

Tôi lạnh lùng:

“Nếu chị muốn giải thích thì tự làm với anh ấy, đừng dùng tôi làm trung gian.”

“Được thôi.” – Cô ta nói giọng hằn học – “Nhưng chị nên cẩn thận. Không phải ai cũng kiên nhẫn đến mức bỏ qua quá khứ.”

Chưa kịp dứt lời thì điện thoại đã tắt máy.

Tôi thở dài.

Giang Khả đúng là kiểu “trà xanh” khó quên khó buông.

Không lâu sau, trong một sự kiện nội bộ công ty, tôi phát hiện có vài người đồng nghiệp bắt đầu hỏi han về chuyện cá nhân giữa tôi và Thẩm Trạch.

Và rồi, tin đồn bắt đầu lan truyền:

“Nghe nói Giang Khả đang cố tìm cách ‘đá’ Lâm Hạ để quay lại với Thẩm Trạch.”

“Cô ấy còn đăng ảnh ‘vô tình’ bên Thẩm Trạch trên mạng xã hội đấy.”

Thẩm Trạch và tôi đối mặt với một cơn bão dư luận khó lường.

Một tối, anh gọi tôi, giọng nghiêm trọng:

“Hạ, tôi cần cô đừng để chuyện này ảnh hưởng đến công việc và tình cảm.”

Tôi đáp:

“Anh nói thì dễ. Tôi phải làm gì để ‘bịt miệng’ mấy cô gái thích làm trò?”

Anh mỉm cười:

“Chúng ta sẽ làm điều ngược lại. Công khai hơn nữa, để mọi chuyện rõ ràng.”

Tôi cau mày:

“Công khai? Anh nói sao?”

Anh nói tiếp:

“Tôi muốn chính thức công khai mối quan hệ với cô. Chấm dứt mọi nghi ngờ.”

Ngày hôm sau, trên trang mạng xã hội chính thức của công ty, một bức ảnh tôi và Thẩm Trạch tay trong tay xuất hiện cùng lời nhắn:

“Cảm ơn cô gái này đã kiên nhẫn bước cùng tôi qua những ngày khó khăn. Tình cảm chân thành, không chỉ là lời nói, mà là hành động.”

Tin tức lan truyền nhanh chóng. Mọi người dần hiểu rõ và những lời đồn thổi cũng bớt dần.

Tôi đứng bên Thẩm Trạch trong cuộc họp báo hôm đó, ánh mắt anh nhìn tôi tràn đầy tin tưởng.

Giang Khả có đến không? Có.

Nhưng lần này, cô ta không dám gây sự hay làm ầm ĩ.

Có lẽ, lần đầu tiên, “trà xanh” gặp phải “trà sữa” đúng vị để không ai muốn đổ thêm đường.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.