chúc 2 người lại trở thành trà xanh của 1 ai đó

Chương 13: Chúc 2 người lại trở thành Trà Xanh của 1 ai khác


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, công ty tổ chức một buổi đào tạo về kỹ năng giao tiếp và xử lý khủng hoảng truyền thông.

Thật trùng hợp, buổi đào tạo có sự tham gia của cả Lâm Hạ và Giang Khả.

Ngay khi bước vào phòng, tôi đã thấy ánh mắt sắc lẹm của Giang Khả nhìn tôi như muốn “ăn tươi nuốt sống”.

Tôi mỉm cười nhếch mép, đáp lại ánh nhìn ấy bằng một cái gật đầu lạnh lùng.

Buổi học bắt đầu với một bài tập nhóm.

Bất ngờ, tôi và Giang Khả bị xếp cùng một nhóm với mục tiêu: xây dựng kế hoạch xử lý khủng hoảng cho một tình huống giả định.

Tôi và cô ta vừa ngồi xuống đã xảy ra màn “đấu khẩu” nho nhỏ.

Giang Khả nói:

“Làm sao tôi có thể hợp tác với người từng… cướp mất tất cả của tôi?”

Tôi đáp:

“Thì cô thử nhìn lại xem, mình là ‘trà xanh’ hay ‘trà sữa’ nhé.”

Buổi học trôi qua với vô số tình huống oái oăm:

Giang Khả cố tình làm sai phần việc để tôi phải giải quyết.

Tôi đáp trả bằng cách “bóc phốt” cô ta trong bài thuyết trình giả định, khiến cô ta câm nín.

Cả nhóm cười ầm lên vì màn “đấu võ mồm” của hai người.

Cuối cùng, giảng viên yêu cầu hai chúng tôi đứng lên trình bày kế hoạch chung.

Lúc này, chúng tôi mới nhận ra: chỉ khi phối hợp thật sự, mới có thể thành công.

Thẩm Trạch đứng dưới hàng ghế, nhìn tôi với ánh mắt trêu ghẹo:

“Ai ngờ cô lại có thể làm việc ‘ăn ý’ với ‘kẻ thù’ thế nhỉ?”

Tôi cười đáp:

“Ai bảo là ‘kẻ thù’? Giang Khả chỉ là… ‘đồng nghiệp bất đắc dĩ’ mà thôi.”

Buổi học kết thúc, tôi và Giang Khả đứng cạnh nhau, ánh mắt bớt căng thẳng hơn trước.

Cô ta thở dài, nói nhỏ:

“Lâm Hạ, có lẽ… chúng ta nên tìm cách giải quyết êm đẹp hơn.”

Tôi mỉm cười:

“Ừ, giải quyết êm đẹp không phải bằng chiêu trò ‘trà xanh’ mà là bằng sự thật và kiên nhẫn.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.