Sáng hôm sau, NovaCorp lại nhộn nhịp hơn thường lệ. Linh Chi vừa bước vào văn phòng đã nghe tiếng đồng nghiệp bàn tán xôn xao về một dự án mới vừa được công ty giao, liên quan trực tiếp đến chiến lược marketing toàn quốc. Cô hít một hơi thật sâu, tay cầm cốc cà phê còn hơi ấm, chuẩn bị tinh thần cho một ngày đầy thử thách nhưng cũng rất thú vị.
Hạ Vy xuất hiện ở cửa thang máy, ánh mắt sắc bén và nghiêm nghị như thường lệ, nhưng có chút tinh nghịch ẩn sau đôi mắt ấy mà chỉ Linh Chi mới nhận ra. “Dự án này sẽ khó hơn mọi thứ trước đây, cô cần tập trung tối đa,” Hạ Vy nói, giọng điệu vừa cảnh báo vừa hơi trêu.
“Dạ, em sẽ cố gắng hết sức ạ,” Linh Chi trả lời, vừa hứng thú vừa hồi hộp. Cô cảm nhận được sự quan tâm và lo lắng ẩn sau lời nói nghiêm nghị của Hạ Vy, khiến trái tim cô thêm phần rộn ràng.
Khi bắt đầu buổi họp nội bộ về dự án, Linh Chi trình bày các ý tưởng marketing, nhưng không tránh khỏi những tình huống hài hước: slide hiển thị nhầm hình ảnh, phần số liệu chưa chính xác, khiến đồng nghiệp bật cười và cả phòng họp tràn ngập tiếng ồn ào nhẹ. Hạ Vy nhanh chóng đứng lên, kết hợp với Linh Chi để sửa tình huống, vừa khéo léo vừa hiệu quả. Cả hai phối hợp nhịp nhàng đến mức khiến mọi người xung quanh vừa ngạc nhiên vừa thích thú.
Buổi trưa, hai cô rủ nhau đi ăn tại một quán nhỏ gần công ty. Trên đường đi, Linh Chi liên tục kể về những tình huống dở khóc dở cười vừa xảy ra trong phòng họp, khiến Hạ Vy không nhịn được cười. “Cô đúng là… biết cách làm mọi chuyện trở nên sống động,” Hạ Vy nhận xét, ánh mắt nhìn Linh Chi đầy trìu mến.
Trong quán, họ chọn một bàn ở góc yên tĩnh, nơi có thể thoải mái trò chuyện mà không bị làm phiền. Linh Chi vẫn thường vụng về, đụng tay vào tách cà phê, làm Hạ Vy phải nhanh tay đỡ lấy. Cử chỉ ấy, tuy nhỏ bé nhưng khiến Linh Chi cảm thấy ấm áp và gần gũi. Hạ Vy mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Không sao, cô không cần lo quá. Tôi thích cái cách cô luôn chân thành và vui vẻ.”
Sau bữa trưa, cả hai trở về văn phòng, nhưng không khí giữa họ đã thay đổi rõ rệt. Mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười, mỗi cử chỉ nhỏ đều trở nên ý nghĩa hơn. Linh Chi bắt đầu để ý đến những chi tiết tưởng chừng bình thường nhưng lại phản ánh tính cách và sự quan tâm tinh tế của Hạ Vy.
Chiều hôm đó, Linh Chi nhận được một email nhầm nội dung quan trọng từ phòng tài chính. Cô bối rối, không biết xử lý ra sao, nhưng Hạ Vy kịp thời xuất hiện, giải thích và hướng dẫn cách xử lý. Trong khoảnh khắc đứng cạnh nhau, ánh mắt chạm nhau, Linh Chi cảm nhận nhịp tim mình đập mạnh, và Hạ Vy cũng có vẻ hơi bối rối nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh vốn có.
Khi tan làm, cả hai rời văn phòng cùng nhau. Trên đường đi, Linh Chi không ngừng kể lại những tình huống dở khóc dở cười vừa xảy ra, còn Hạ Vy thì vừa nghe vừa cười, thỉnh thoảng chạm tay nhẹ vào Linh Chi như một cách thể hiện sự gần gũi tình cảm. Ánh hoàng hôn chiếu qua những tòa nhà cao tầng, tạo ra một khung cảnh vừa lãng mạn vừa ấm áp, khiến trái tim Linh Chi rung động dữ dội.
Tối về, Linh Chi ngồi trước bàn làm việc ở nhà, suy nghĩ về ngày hôm nay và về Hạ Vy. Cô nhận ra rằng những tình huống hài hước, những khoảnh khắc nhỏ nhặt trong văn phòng, cùng những cử chỉ dịu dàng của Hạ Vy đang khiến cô dần yêu thích trưởng phòng tài chính. Cảm giác này vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, khiến Linh Chi vừa hồi hộp vừa háo hức chờ đợi những ngày tiếp theo.