"Chuyện tình tay ba"

Chương 4: Mạng lưới dối trá


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống hai mặt không còn chỉ là chuyện giữa Khang và lương tâm anh nữa. Nó đang dần biến thành một mạng nhện khổng lồ, trong đó từng sợi tơ là những lời nói dối, từng điểm nút là những thời khắc mà chỉ cần sơ sẩy một chút, tất cả sẽ đổ sụp như một tòa nhà thiết kế lỗi kết cấu.

Khang cảm thấy mỗi ngày trôi qua như đang giữ thăng bằng trên dây điện cao thế – vừa phải tỏ ra chu toàn với Diệp, vừa phải giữ hình ảnh một người chồng trách nhiệm với Trà My, và vẫn phải tiếp tục điều hành công ty với hàng loạt dự án đang chạy gấp rút.

Anh lập hẳn một “lịch kép” trong đầu:

  • Thứ hai – thứ tư – thứ bảy: Dành cho Diệp

  • Thứ ba – thứ năm – chủ nhật: Ở bên My

  • Thứ sáu: “đổi ca” hoặc viện lý do “công tác”

Mỗi chiếc áo anh mặc đều phải tính toán xem đã mặc ở nhà ai hôm trước. Thậm chí, nước hoa cũng phải chia hai loại: nhẹ nhàng cho Diệp – người nhạy mùi, quyến rũ đậm cho My – người thích sự nóng bỏng.

Một lần, khi đang nằm cạnh Diệp, cô đột ngột quay sang hỏi:

— “Anh… dạo này có gì lạ không?”

Khang giật mình, nhưng cố giữ bình tĩnh:

— “Lạ gì? Ý em là sao?”

— “Em cảm thấy… anh không giống lúc trước. Anh hay cầm điện thoại rồi tắt màn hình nhanh. Có hôm nửa đêm em tỉnh dậy thì thấy anh đang xem gì đó rồi vội vàng cất đi.”

Khang cười nhẹ, vờ như không để tâm:

— “Chắc anh quen thao tác như vậy khi làm việc. Với lại dạo này stress nhiều, anh hay coi tin tức lúc khuya.”

Diệp im lặng. Nhưng trong lòng cô có cái gì đó cấn cấn. Bản năng của một người phụ nữ đang mang thai – nhạy cảm hơn bình thường – mách bảo cô rằng có điều gì đó đang được che giấu. Dù chưa có bằng chứng, nhưng sự cảnh giác đã bắt đầu nhen nhóm.


Còn với Trà My, cô bắt đầu thấy chán ghét cảm giác sống trong bóng tối. Những cuộc hẹn bị hủy phút chót. Những đêm anh không về, viện cớ khách hàng, công trình, họp đột xuất. Dù là người yêu tự do và mạnh mẽ, nhưng một khi đã trở thành vợ, cô cũng khao khát được công khai, được nắm tay chồng đi dạo, được đón sinh nhật cùng nhau thay vì chỉ nhắn “Chúc mừng” qua tin nhắn.

Một lần, khi Khang đang thay đồ chuẩn bị rời khỏi căn hộ của My, cô bước ra từ phòng tắm, khoác khăn tắm, tóc ướt rũ rượi, hỏi thẳng:

— “Khi nào anh dắt em về ra mắt bạn bè?”

Khang khựng tay, cài lại nút áo sơ mi, cười gượng:

— “Công ty anh phức tạp. Anh không muốn ai xì xào.”

— “Em không quan tâm họ nói gì. Em chỉ quan tâm anh có muốn thừa nhận em hay không.”

Không đợi Khang trả lời, My bước vào phòng, đóng cửa mạnh. Tiếng sập cửa khiến Khang thấy tim mình như nứt ra.


Tuần tiếp theo, Diệp tình cờ phát hiện một điều. Khi đang giặt đồ, cô thấy một chiếc hóa đơn trong túi quần Khang – là hóa đơn mua nước hoa nữ ở một trung tâm thương mại lớn. Ghi rõ ngày mua cách đây ba ngày – trùng đúng ngày Khang nói đi họp khách ở Bình Dương.

Diệp lặng lẽ cất hóa đơn vào ví, không hỏi. Nhưng trong lòng cô bắt đầu vẽ ra nhiều kịch bản đáng sợ. Cô âm thầm theo dõi các dấu hiệu – giờ giấc Khang ra vào, số lần tắm sớm bất thường, mùi lạ trên áo anh, thậm chí cả giọng nói hơi khác khi anh bắt máy vào buổi tối.

Một đêm, Diệp quyết định thử:

— “Anh à… em nhớ em có để sổ khám thai trên kệ bếp, giờ không thấy nữa. Anh có thấy không?”

— “Sổ khám? Hôm nay em khám gì đâu?”

— “Không, em để đó mấy hôm rồi. Hay là anh cầm nhầm gì đó?”

Khang lắc đầu, nhưng trong một giây, anh đã lỡ nói:

— “Hay là hôm bữa anh đem qua… à không… chắc để trong xe.”

Chỉ một câu nói lỡ miệng. Nhưng đủ để Diệp nhận ra: Anh ấy đang giấu thứ gì đó.


Sáng hôm sau, khi Khang vừa rời khỏi nhà, Diệp lập tức gọi cho một người quen – chị họ làm kế toán tại trung tâm thương mại nơi tấm hóa đơn được xuất. Không mất quá nhiều thời gian, chị ấy gửi cho Diệp bản sao giao dịch mua:
1 chai nước hoa nữ – trị giá 3 triệu đồng, giao cho người tên “Trà My” tại địa chỉ căn hộ ở quận 2.

Cái tên "Trà My" như một nhát dao đâm xuyên qua lồng ngực Diệp.

Và lần đầu tiên kể từ khi cưới, cô lặng lẽ khóc… không phải vì tức giận, mà vì hụt hẫng đến tột cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!