chuyện tình văn phòng – lâu dần thành thương

Chương 4: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, văn phòng tràn ngập ánh nắng nhẹ, nhưng không khí làm việc lại căng thẳng hơn bao giờ hết. Dự án của họ vừa bước vào giai đoạn quan trọng, và bất cứ sai sót nào cũng có thể khiến tiến độ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Nhi bước vào phòng họp, tay cầm tập tài liệu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết hôm nay sẽ là một ngày thử thách thực sự, không chỉ với khả năng của bản thân mà còn với mối quan hệ đang dần hình thành giữa cô và Nam.

Nam đứng trước bảng, vẽ sơ đồ tiến độ dự án bằng những nét bút dứt khoát. Anh nhìn Nhi, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa tập trung:

“Chúng ta vừa nhận phản hồi từ khách hàng. Có một số vấn đề trong báo cáo trước đó cần được chỉnh sửa ngay lập tức. Nhi, cô sẽ là người phối hợp với tôi để xử lý.”

Nhi gật đầu, cảm giác hồi hộp nhưng cũng thấy hứng thú. “Dạ… em đã sẵn sàng.”

Khi họ ngồi xuống bàn làm việc, máy tính mở ra, dữ liệu hiện lên màn hình. Một số hạng mục bị sai lệch, thông tin chưa đầy đủ, và thời gian để chỉnh sửa chỉ còn vài tiếng đồng hồ. Nam nhìn Nhi:

“Cô chú ý đến phần số liệu tài chính, còn tôi lo phần báo cáo tổng hợp. Nếu chúng ta phân chia công việc rõ ràng, sẽ kịp tiến độ.”

Nhi gật đầu, bắt đầu rà soát dữ liệu. Cô nhận thấy một lỗi nhỏ nhưng quan trọng trong bảng số liệu, và nhanh chóng thông báo cho Nam.

“Anh Nam, phần này có một số dữ liệu chưa khớp. Nếu không chỉnh ngay, sẽ ảnh hưởng đến báo cáo tổng hợp.”

Nam cúi xuống xem, ánh mắt tập trung: “Đúng vậy… Cô phát hiện nhanh nhạy. Giờ chúng ta phải xử lý nó ngay.”

Họ cùng nhau bàn bạc cách giải quyết, trao đổi các con số, lập phương án mới. Không khí căng thẳng nhưng cũng tràn đầy năng lượng. Khoảnh khắc họ ngồi cạnh nhau, đôi tay chạm nhau khi trao đổi tài liệu, khiến cả hai không khỏi đỏ mặt.

Thỉnh thoảng, Nam nghiêng người gần Nhi để chỉ ra những điểm cần chỉnh sửa, giọng điệu vẫn nghiêm nghị nhưng ẩn sau là sự quan tâm tỉ mỉ:

“Chỗ này, cô phải kiểm tra kỹ. Tôi không muốn sai sót xảy ra.”

Nhi gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng cảm thấy ấm áp: Dù khó tính, anh ấy quan tâm đến kết quả… và đến cả mình nữa.

Giờ nghỉ trưa ngắn ngủi, cả hai ngồi lại bên bàn làm việc, cùng chia sẻ hộp cơm. Nam nhìn Nhi, giọng dịu:

“Cô ăn đi… Đừng để quá tải, nếu không sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất.”

Nhi cười nhẹ, mắt lấp lánh: “Cảm ơn anh… em cũng lo lắng nếu mình làm sai.”

Khoảnh khắc ấy, dù giản dị, lại khiến trái tim cả hai rung động. Họ nhận ra rằng, khi làm việc cùng nhau, sự kết hợp ăn ý không chỉ giúp hoàn thành công việc mà còn tạo ra những cảm xúc khó diễn tả bằng lời.

Chiều đến, khi họ hoàn tất việc chỉnh sửa, Nam nhìn Nhi, gật nhẹ:

“Cô làm tốt. Nếu không có cô, tôi chắc sẽ tốn gấp đôi thời gian.”

Nhi cười, cảm giác hạnh phúc lan tỏa: “Em cũng học được nhiều từ anh… và… thấy vui khi chúng ta phối hợp ăn ý.”

Khi họ rời văn phòng muộn, ánh đèn đường chiếu lên gương mặt hai người, tạo nên một khung cảnh vừa ấm áp vừa lãng mạn. Nam quay sang Nhi:

“Ngày đầu thử thách đã qua. Cô thấy mình có thể vượt qua áp lực không?”

Nhi gật đầu, mắt cười: “Dạ… em nghĩ là mình có thể. Nhờ có anh giúp đỡ nữa.”

Nam mỉm cười, ánh mắt dịu dàng hơn so với mọi khi: “Chúng ta sẽ còn nhiều thử thách phía trước, nhưng nếu cô phối hợp tốt như hôm nay, tôi tin rằng không gì có thể cản trở.”

Trong lòng Nhi, một cảm giác ấm áp và an toàn lan tỏa. Cô nhận ra rằng, dù trước đây họ là “đối tác khó chịu”, nhưng qua thử thách đầu tiên này, họ đã bắt đầu hiểu nhau, tin tưởng nhau – và những cảm xúc lặng lẽ nhưng chân thành đang âm thầm nảy nở.

Trên đường về, họ đi cạnh nhau, ánh đèn vàng phản chiếu lên bóng dáng hai người. Không ai nói gì, nhưng cả hai đều cảm nhận được một điều kỳ lạ: thử thách đầu tiên đã không chỉ giúp họ trưởng thành trong công việc, mà còn mở ra cánh cửa cho một mối quan hệ đặc biệt – một mối quan hệ có thể sẽ đi xa hơn cả công việc, vào những cảm xúc chân thật và lãng mạn…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×