Buổi chiều hôm đó, văn phòng trở nên tất bật hơn bao giờ hết. Một email từ khách hàng vừa được gửi tới, báo hiệu một thay đổi đột ngột trong yêu cầu dự án. Các hạng mục trước đó mà Nam và Nhi đã lên kế hoạch đều cần được điều chỉnh ngay lập tức.
Nhi nhìn vào màn hình, mắt mở to, cảm giác hồi hộp dâng lên. “Ôi không… thời gian còn lại quá ít,” cô thầm nghĩ.
Nam bước đến bên cô, nhìn vào màn hình: “Cô Nhi, chúng ta phải xử lý ngay. Tôi cần cô tập trung vào phần dữ liệu, tôi sẽ lo phần báo cáo tổng hợp.”
Nhi gật đầu, cố gắng bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy áp lực. Họ ngồi sát nhau bên màn hình máy tính, cùng nhau rà soát các số liệu. Đôi tay đôi lúc chạm nhẹ khi trao đổi hồ sơ, khiến cả hai đều cảm thấy hơi bối rối.
Một lúc sau, Nhi phát hiện một lỗi quan trọng trong dữ liệu mà cô chưa kịp xử lý. Cô hơi hoảng hốt, nhưng Nam nhanh chóng nắm lấy tay cô, giọng nghiêm túc nhưng ấm áp:
“Đừng lo lắng. Chúng ta sẽ cùng xử lý. Tôi ở đây, cô không phải lo một mình.”
Nhi nhìn anh, tim đập nhanh, cảm giác ấm áp lan tỏa. Cô hít một hơi sâu, tập trung lại, và họ cùng nhau sửa lỗi, rà soát từng con số một cách cẩn thận.
Trong quá trình làm việc, một vài thông tin quan trọng cần được in ra ngay. Nam cúi xuống, nhấn nút in, nhưng máy in bị kẹt giấy. Cả hai cùng nhau cố gắng lấy giấy ra, tay họ chạm nhau nhiều lần hơn. Nhi đỏ mặt, nhưng lại bật cười khẽ khi thấy Nam nghiêm túc xử lý sự cố:
“Cô Nhi, cẩn thận… máy in này không dễ chiều đâu,” anh nói, giọng pha chút hài hước.
Nhi cười, cảm giác tim mình rung lên: Anh ấy… thật sự gần gũi và tinh tế.
Cuối cùng, sau gần hai tiếng đồng hồ căng thẳng, họ hoàn tất mọi hạng mục theo yêu cầu mới của khách hàng. Mồ hôi nhễ nhại, nhưng nụ cười của cả hai tỏa sáng trên khuôn mặt. Nam thở dài, nhìn Nhi:
“Chúng ta đã làm được. Cô Nhi, cô thực sự giỏi hơn tôi nghĩ.”
Nhi đỏ mặt, mắt lấp lánh: “Dạ… em cũng học hỏi nhiều từ anh. Và… em thấy vui khi làm việc cùng anh.”
Khoảnh khắc ấy, họ đứng đối diện nhau, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng và ngưỡng mộ. Không cần lời nói, cả hai đều cảm nhận được sự gắn kết đặc biệt đang hình thành.
Khi rời văn phòng, Nam bất ngờ nắm tay Nhi:
“Ngày mai sẽ còn nhiều thử thách nữa, nhưng hôm nay… tôi muốn cô biết rằng, tôi rất trân trọng những khoảnh khắc chúng ta cùng nhau vượt qua khó khăn.”
Nhi hơi bất ngờ, tim đập nhanh, nhưng mỉm cười: “Em cũng vậy… và em sẽ cố gắng đồng hành cùng anh.”
Dưới ánh đèn vàng của văn phòng và những con đường vắng về chiều, bóng dáng hai người in dài, tay trong tay, cảm giác gần gũi lan tỏa. Khoảnh khắc bất ngờ hôm nay không chỉ giúp họ vượt qua thử thách trong công việc, mà còn mở ra một chương mới cho mối quan hệ – một mối quan hệ vừa lãng mạn, vừa chân thành, và đang âm thầm nảy nở từng ngày.