Hai tuần sau ngày thi tuyển căng thẳng, một buổi sáng, Hạ Mộc đang ngồi làm thêm ở quán cà phê quen thuộc thì điện thoại di động rung lên. Là một email. Cô mở ra, tim đập thình thịch. Dòng chữ in đậm trên màn hình khiến cô vỡ òa: "Chúc mừng bạn,Hạ Mộc, đã trúng tuyển chương trình Thực tập sinh tiềm năng tại Tập đoàn Truyền thông Dịch Thị!"
Hạ Mộc không kìm được một nụ cười rạng rỡ. Cô đã làm được! Không nhờ bất kỳ sự giúp đỡ nào từ gia đình, chỉ bằng chính năng lực của mình, cô đã vượt qua hàng ngàn ứng viên để có được vị trí mơ ước này. Cảm giác thành tựu thật tuyệt vời.
"Hạ Mộc! Cậu đậu rồi à?" Tiểu Lộ, người đang bận lau bàn, chạy vội đến khi thấy Hạ Mộc nhảy cẫng lên.
Hạ Mộc gật đầu lia lịa, mắt lấp lánh niềm vui. "Tớ đậu rồi! Cậu thì sao?"
Tiểu Lộ hơi xịu mặt: "Tớ thì... trượt rồi. Nhưng không sao! Cậu đậu là tớ vui rồi! Chúc mừng cậu nhé, Hạ Mộc! Cậu đúng là thiên tài mà!"
Hạ Mộc ôm chầm lấy cô bạn thân. "Đừng buồn mà, Tiểu Lộ. Còn nhiều cơ hội khác mà. Cậu cũng rất giỏi mà." Dù bạn mình không may mắn, nhưng niềm vui của Hạ Mộc vẫn không hề vơi bớt.
Theo hướng dẫn trong email, Hạ Mộc chuẩn bị hồ sơ và các giấy tờ cần thiết cho ngày đầu tiên đi làm. Cô đọc kỹ các quy định nội bộ, tìm hiểu về cơ cấu tổ chức của Tập đoàn Dịch Thị. Cô biết Dịch Thị là một tập đoàn lớn, nhưng hoàn toàn không biết gì về vị tổng tài của nó, ngoại trừ những lời đồn đại từ Tiểu Lộ rằng anh ta rất đẹp trai và đào hoa. Cô chỉ đơn thuần nghĩ mình sẽ làm việc dưới trướng một vị trưởng phòng nào đó.
Trong khi Hạ Mộc đang hân hoan chuẩn bị cho chặng đường mới, Dịch Thần lại đang khá bận rộn với lịch trình dày đặc của mình. Anh đang ngồi trong phòng họp tại văn phòng của Tập đoàn Dịch Thị, cùng các giám đốc điều hành thảo luận về chiến lược quảng bá cho một dự án phim lớn sắp ra mắt.
"Dự án này rất quan trọng," Dịch Thần nói, ánh mắt sắc bén quét qua từng gương mặt trong phòng. "Chúng ta cần một kế hoạch truyền thông đột phá, có sức lan tỏa mạnh mẽ. Phòng Truyền thông đã có ý tưởng sơ bộ chưa?"
Giám đốc phòng Truyền thông, anh Trần, gật đầu: "Thưa Tổng tài Dịch, chúng tôi đã có vài ý tưởng ban đầu. Chúng tôi cũng vừa tuyển được một số thực tập sinh mới, hy vọng các em ấy sẽ mang lại những luồng gió mới, những góc nhìn độc đáo."
Dịch Thần gật gù, không quá bận tâm đến việc tuyển dụng thực tập sinh. Anh tin tưởng vào khả năng đánh giá nhân sự của đội ngũ cấp dưới. Công việc chính của anh là định hướng chiến lược vĩ mô, chứ không phải đi sâu vào từng chi tiết nhỏ.
Cùng lúc đó, tại một tòa nhà chọc trời khác cách đó không xa trong thành phố A, Cố Tử Diễn đang điều hành cuộc họp của riêng mình tại tập đoàn công nghệ của anh. Mặc dù là bạn thân từ bé và thường xuyên gặp gỡ Dịch Thần trong những buổi tiệc xã giao hay những cuộc tụ tập riêng tư, công việc của hai người họ hoàn toàn độc lập. Dịch Thần là đế chế truyền thông, còn Tử Diễn lại là ông trùm công nghệ, hai lĩnh vực tuy có liên quan nhưng không giao thoa trực tiếp. Điều này giúp tình bạn của họ luôn bền vững, không bị ảnh hưởng bởi những cạnh tranh trong kinh doanh.
"Chúng ta cần đẩy mạnh nghiên cứu và phát triển trí tuệ nhân tạo. Đó là xu hướng của tương lai," Tử Diễn trầm giọng nói với các kỹ sư của mình. Anh ta có vẻ ngoài lạnh lùng hơn Dịch Thần, nhưng lại rất quyết đoán và có tầm nhìn xa trông rộng trong lĩnh vực của mình.
Quay trở lại với Hạ Mộc, ngày đầu tiên đi làm tại Dịch Thị cuối cùng cũng đến. Cô dậy sớm, chọn một bộ đồ thật chỉnh chu nhưng vẫn giữ được nét trẻ trung, năng động. Hít một hơi thật sâu trước tòa nhà cao ngất trời, cô đẩy nhẹ cánh cửa kính lớn, bước vào không gian sang trọng và hiện đại của Tập đoàn Truyền thông Dịch Thị.
Lễ tân hướng dẫn Hạ Mộc đến phòng ban Truyền thông. Khi cô vừa bước vào, sự choáng ngợp hiện rõ trên khuôn mặt. Một không gian làm việc mở, đầy tính sáng tạo với những chiếc bàn làm việc hiện đại, những bức tường kính lớn nhìn ra thành phố, và những mảng màu sắc tươi sáng.
"Chào em, em là Hạ Mộc phải không?" Một giọng nói dịu dàng vang lên. Một chị nhân sự mỉm cười thân thiện, dẫn Hạ Mộc đến khu vực dành cho thực tập sinh. "Chào mừng em đến với phòng Truyền thông của Dịch Thị. Từ nay em sẽ làm việc ở đây. Có gì không hiểu cứ hỏi các anh chị nhé."
Hạ Mộc gật đầu, nở một nụ cười tươi tắn. Cô được sắp xếp một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, nhìn ra khung cảnh thành phố rộng lớn. Trái tim cô tràn đầy sự háo hức và một chút hồi hộp. Cô không biết rằng, cuộc sống của mình sắp sửa bước sang một trang hoàn toàn mới, một trang mà người đàn ông cô gặp đêm hôm đó sẽ đóng vai trò cực kỳ quan trọng.