Ngày đầu tiên tại Tập đoàn Dịch Thị trôi qua với nhiều sự kiện và thông tin mới mẻ. Sau buổi định hướng chung về quy tắc và văn hóa công ty, Hạ Mộc cùng các thực tập sinh khác được tập trung tại sảnh lớn của tầng 20, chuẩn bị cho buổi tham quan giới thiệu các phòng ban.
Giữa nhóm thực tập sinh mới, có một cô gái nổi bật với mái tóc xoăn bồng bềnh và chiếc váy công sở bó sát thời thượng. Cô ta luôn giữ dáng vẻ kiêu kỳ, thi thoảng lại vuốt nhẹ mái tóc, và ánh mắt không ngừng liếc nhìn xung quanh như đang tìm kiếm điều gì đó. Đó là Lý Gia Hân, một sinh viên từ trường đại học danh tiếng khác, mang theo tham vọng rõ rệt muốn lọt vào mắt xanh của tổng tài trẻ tuổi. Gia Hân không ngừng khoe khoang về thành tích của mình và những mối quan hệ "khủng" của gia đình, khiến một số thực tập sinh khác cảm thấy khó chịu.
"Chào các em!" Một chị quản lý phòng Nhân sự vui vẻ nói. "Hôm nay chúng ta sẽ có một buổi tham quan tổng thể các phòng ban chính của Tập đoàn. Đây là cơ hội để các em hiểu rõ hơn về cấu trúc và cách vận hành của Dịch Thị, cũng như gặp gỡ các anh chị tiền bối. Chúng ta sẽ bắt đầu từ phòng Kế hoạch, sau đó là phòng Sáng tạo, và cuối cùng là phòng Truyền thông – nơi đa số các em sẽ làm việc."
Cả nhóm di chuyển theo chị quản lý, đi qua những hành lang rộng lớn, tràn ngập không khí chuyên nghiệp. Hạ Mộc chăm chú lắng nghe, cố gắng ghi nhớ mọi thông tin. Cô cảm thấy hứng thú với mọi thứ ở đây. Ngay cả những bức tường kính trong suốt cũng khiến cô tò mò về hoạt động bên trong.
Khi đi ngang qua khu vực phòng ban điều hành, nơi có những cánh cửa gỗ lớn và không gian riêng tư, Gia Hân đột nhiên lên tiếng, giọng điệu điệu đà: "Chị ơi, tổng tài Dịch Thần có thường làm việc ở đây không ạ? Em nghe nói anh ấy là người tài giỏi nhất Dịch Thị đấy."
Chị quản lý mỉm cười lịch sự: "Đương nhiên rồi, phòng làm việc của Tổng tài Dịch nằm ở tầng cao nhất, nhưng thỉnh thoảng anh ấy cũng xuống các phòng ban khác để kiểm tra công việc hoặc họp hành."
Gia Hân khẽ "ồ" một tiếng đầy vẻ ngưỡng mộ, rồi lại liếc nhìn về phía những cánh cửa đóng kín, ánh mắt đầy vẻ mong chờ. Hạ Mộc chỉ lẳng lặng nghe, không để ý nhiều đến cuộc trò chuyện. Với cô, tổng tài chỉ là một chức danh cao cấp, chưa từng gặp mặt nên không có gì đặc biệt.
Buổi tham quan tiếp tục. Khi đoàn dừng chân ở phòng Sáng tạo, không khí trở nên sống động hơn hẳn. Những bức tường dán đầy ý tưởng phác thảo, những hình ảnh và biểu đồ màu sắc, tạo cảm giác về một môi trường làm việc đầy năng lượng.
"Phòng Sáng tạo là nơi thai nghén những ý tưởng độc đáo nhất của chúng ta," chị quản lý giới thiệu. "Các em có thể thấy, ở đây chúng ta luôn khuyến khích sự tự do trong tư duy và sáng tạo."
Đúng lúc đó, từ một hành lang bên cạnh, một bóng dáng cao ráo, lịch lãm bước tới. Anh ta đang trò chuyện với một nhóm nhân viên cấp cao, nhưng nụ cười ấm áp và phong thái tự tin ấy ngay lập tức thu hút sự chú ý. Đó chính là Dịch Thần. Anh vừa kết thúc cuộc họp với đối tác và đang trên đường trở về phòng làm việc.
Khi Dịch Thần đi ngang qua nhóm thực tập sinh, anh khẽ gật đầu chào hỏi xã giao. Mặc dù là tổng tài, nhưng anh luôn giữ sự thân thiện và hòa đồng với mọi nhân viên, từ cấp cao đến thực tập sinh.
Ánh mắt của Lý Gia Hân lập tức sáng rực. Cô ta chỉnh lại mái tóc, nở nụ cười quyến rũ nhất có thể, cố gắng thu hút sự chú ý của Dịch Thần. Cô ta thầm nghĩ: "Đúng là Dịch tổng! Đẹp trai hơn cả lời đồn. Cơ hội của mình đây rồi!"
Dịch Thần chỉ liếc mắt qua một lượt. Ánh mắt anh không dừng lại quá lâu ở bất kỳ ai. Anh chỉ đơn thuần nghĩ đây là nhóm thực tập sinh mới của công ty. Tuy nhiên, khi lướt qua Hạ Mộc, đôi mắt màu hổ phách của anh khẽ dừng lại một phần nghìn giây. Cô gái nhỏ nhắn với mái tóc buộc gọn gàng, chiếc áo sơ mi đơn giản, đang đứng hơi lùi về phía sau đám đông. Vẻ ngoài khiêm tốn của cô khác biệt hoàn toàn với vẻ hào nhoáng của những người xung quanh.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, một mảnh ký ức mơ hồ thoáng qua tâm trí Dịch Thần. Một con hẻm tối, một dáng người nhỏ bé nhưng đầy kiên cường. Anh khẽ nhíu mày, cố gắng nắm bắt mảnh ký ức đó, nhưng nó quá nhanh, quá mờ nhạt. Anh chỉ kịp thấy ánh mắt Hạ Mộc đang nhìn về phía anh với vẻ tò mò, nhưng cũng rất đỗi bình thản, không chút ngưỡng mộ hay vồ vập như những cô gái khác. Chính sự bình thản đó lại khiến anh cảm thấy hơi lạ lẫm, và có chút... thú vị.
Dịch Thần chỉ khẽ gật đầu đáp lại ánh mắt của cô, rồi anh tiếp tục bước đi, biến mất vào cuối hành lang.
Hạ Mộc nhìn theo bóng lưng anh. Cô không biết đó là ai, chỉ thấy anh có vẻ là một người rất quan trọng trong công ty, và anh có một vẻ ngoài rất thu hút. Cô cũng cảm thấy ánh mắt của anh thoáng dừng lại ở mình, nhưng cô không nghĩ nhiều. Chỉ là một cái lướt qua vô tình giữa hai người xa lạ.
"Trời ơi, Dịch tổng đẹp trai quá đi mất!" Lý Gia Hân thì thầm, đôi mắt vẫn dán chặt vào nơi Dịch Thần vừa đi qua. "Nhìn anh ấy kìa, khí chất đúng là tổng tài trong truyền thuyết!"
Hạ Mộc chỉ mỉm cười, lắc đầu nhẹ. Với cô, anh chỉ là một người đàn ông đẹp trai, có vẻ thân thiện, và cô từng gặp một lần trong một hoàn cảnh khá đặc biệt mà thôi. Cô không hề liên kết hai hình ảnh đó lại với nhau. Cô cũng không quan tâm đến "tổng tài trong truyền thuyết" mà Gia Hân đang mơ mộng. Cô chỉ muốn làm tốt công việc của mình.
Buổi tham quan kết thúc. Các thực tập sinh được dẫn về phòng Truyền thông để nhận công việc cụ thể. Hạ Mộc cảm thấy tràn đầy năng lượng, sẵn sàng cho những thử thách đầu tiên. Cô không hề biết rằng, "người đàn ông mà cô từng gặp" và "tổng tài trong truyền thuyết" chính là cùng một người, và sợi dây định mệnh đã bắt đầu siết chặt hơn giữa họ.