Cố Dao Gửi Tạ Trầm

Chương 10:


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 10

Bữa nay em không tới... anh có thấy thiếu không?


---

Tôi bắt đầu quen với âm thanh "A Trầm ơiiii" vang lên mỗi sáng.
Quen đến mức… hôm nay khi không nghe thấy,
tôi bỗng khựng lại khi mở cửa tiệm.

Không ai chào buổi sáng.
Không có hộp sữa dâu để trên bàn.
Không có cái bóng nhỏ loắt choắt ngồi đung đưa chân trước bậc thềm.

Chỉ có tôi — và tiếng quạt kêu cọt kẹt phía trong tiệm.


---

Tôi đợi đến chiều.
Vẫn không thấy.

Tối đến, tôi bật điện thoại lên.
Không có tin nhắn nào mới.


---

Ngày hôm sau, cô vẫn không tới.
Ngày tiếp theo cũng vậy.

Tin nhắn vẫn có — nhưng ít hơn.
Vài dòng gọn lỏn, hờ hững.
Không còn những câu vô nghĩa mà khiến người khác mỉm cười như trước nữa.

> Cố Dao:
"Dạo này em hơi bận."
"Anh giữ sức khỏe."
"Mai em không ghé đâu, đừng đợi."




---

Tôi không nhắn lại gì cả.
Chỉ đọc.
Rồi cất điện thoại vào túi áo như một thói quen —
mà lần đầu tiên… thấy nó nặng.


---

Tối đó, tôi đi ngang ngôi nhà cuối hẻm — nơi có mấy cửa kính mờ mờ.
Cửa đóng im lìm.
Không có bóng dáng cô đâu cả.

Mà lòng tôi cứ như bị… cạy mất một góc quen.


---

Mẹ tôi hỏi:

> "Sao dạo này không thấy con bé kia nữa?"



Tôi đáp gọn:

> "Bận."



Nhưng chẳng biết là cô bận việc... hay bận buồn.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!