cô dâu nhà họ lâm

Chương 3: DÒNG SỐ PHẬN VÀ ÂM MƯU


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày mới ló dạng, thành Bắc vẫn chìm trong khói mù từ các trận pháo đêm qua.

Lâm Tư Vũ đứng trên bức tường thành cao, áo giáp bạc sáng loáng dưới ánh sáng bình minh, mắt dõi theo từng động tĩnh từ phía cổng thành.

“Phản loạn đang tụ hợp phía Đông, có vẻ họ đang chuẩn bị một đòn quyết định,” — chàng thầm nghĩ, tay siết chặt chuôi kiếm.

Liễu Tâm Nghi đứng bên cạnh, tay cầm bản đồ, mắt tinh nhanh nhìn theo những di chuyển của quân phản loạn:

“Nếu họ chia làm hai cánh, tuyến phòng thủ phía Nam sẽ yếu đi… ta cần báo ngay cho tướng quân,” — nàng thầm thì.

Lâm Tư Vũ liếc nhìn nàng, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng:

“Ý kiến của cô rất chính xác, Tâm Nghi. Chúng ta sẽ triển khai theo kế hoạch của cô.”

Tiếng trống chiến vang lên, tiếng la hét và gươm đao chạm nhau hòa lẫn khói bụi, thành Bắc trở nên như một chiến trường khổng lồ.

Lâm Tư Vũ chỉ huy quân sĩ chống trả phản loạn, còn Liễu Tâm Nghi đi theo cứu dân, giúp những người bị thương, ánh mắt luôn dõi theo chàng.

Khoảnh khắc giữa sinh tử ấy, tình cảm giữa họ dường như không còn lời nói nào có thể diễn tả, chỉ còn ánh mắt và nhịp tim đồng điệu.

Một đợt tấn công dữ dội từ phía Đông bùng lên. Lâm Tư Vũ cầm thanh đao, lao vào giữa trận, từng nhát chém chính xác, bảo vệ tuyến phòng thủ và dân chúng.

Liễu Tâm Nghi chạy theo phía sau, vừa băng bó vết thương vừa thốt lên:

“Tướng quân, phía Đông đang sập bẫy!”

Chàng nhíu mày, nắm chặt tay nàng, ánh mắt lóe lên quyết tâm:

“Cùng nhau… không ai bỏ ai!”

Họ phối hợp nhịp nhàng giữa khói lửa, mỗi hành động đều cứu sống hàng chục mạng người. Trong phút giây này, giữa chiến trường sinh tử, tình yêu chớm nở giữa Lâm Tư Vũ và Liễu Tâm Nghi mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Chiều xuống, khi thành Bắc tạm yên, Lâm Tư Vũ trở về phủ tướng quân để rà soát tình hình.

Một bức thư mật từ một quan lại trung thành được đưa đến, tiết lộ:

“Có một số quan lại trong triều đã liên kết với phản loạn, âm mưu lật đổ chính quyền và lợi dụng chiến loạn để đoạt quyền lực.”

Ánh mắt Lâm Tư Vũ trở nên sắc bén hơn, bàn tay siết chặt thanh kiếm:

“Âm mưu trong triều… phức tạp hơn dự tính. Ta phải xử lý khéo léo nếu không muốn mất nhiều sinh mạng.”

Liễu Tâm Nghi đứng bên, theo dõi, gợi ý:

“Chúng ta cần vừa chống phản loạn bên ngoài, vừa dò xét và tìm bằng chứng từ triều đình. Nếu không, kẻ thù sẽ lợi dụng mọi sơ hở.”

Lâm Tư Vũ gật đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào nàng, cảm giác vừa tin tưởng vừa trân trọng:

“Cô… không chỉ thông minh, mà còn dũng cảm. Ta cần cô bên cạnh, không chỉ trong chiến trận, mà cả những âm mưu triều đình.”

Trong phòng họp, những kế hoạch, bản đồ và tin tức được phân tích, nhưng ánh mắt của hai người vẫn không rời nhau.

Khoảnh khắc này, tình cảm vừa chớm nở lại càng sâu đậm: lòng trung nghĩa, sự dũng cảm, và sức mạnh của tình yêu bắt đầu bộc lộ.

“Dẫu bão lửa và âm mưu có dày đặc, trái tim chúng ta vẫn cùng nhịp đập,” — Lâm Tư Vũ thầm nghĩ.

“Dẫu nguy hiểm rình rập, ta sẽ sát cánh bên chàng,” — Liễu Tâm Nghi đáp lại bằng ánh mắt đầy quyết tâm.

Tối đến, thành Bắc yên ắng tạm thời, nhưng trong bóng tối, những bàn tay vô hình của phản loạn và triều đình vẫn lặng lẽ di chuyển, chuẩn bị cho những âm mưu tiếp theo.

Cả hai biết rằng, tình yêu của họ mới chỉ chớm nở giữa khói lửa, nhưng phía trước là sinh tử, phản bội, và những thử thách khốc liệt, nơi chỉ có lòng trung nghĩa và sự hy sinh mới giữ được ánh sáng giữa bóng tối.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×