cô gái siêu năng lực

Chương 11: Luyện tập và manh mối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, Linh thức dậy với một cảm giác vừa hứng khởi vừa hồi hộp. Sau những lần đối đầu với tên tội phạm nguy hiểm, cô biết rằng sức mạnh của mình cần được kiểm soát tốt hơn. Và lần này, cô sẽ luyện tập… cùng Minh.

Minh đã hẹn cô tại một khu công viên vắng người, nơi có các vật dụng đơn giản để luyện tập: thùng rác, ghế đá, và vài quả bóng cao su. Anh đứng đó, ánh mắt dịu dàng nhưng tinh nghịch: “Sẵn sàng chưa, Linh? Hôm nay, chúng ta sẽ phối hợp nâng cao.”

Linh hít một hơi, cơ bắp căng lên, mắt long lanh: “Sẵn sàng.”

Đầu tiên, Minh đưa cho cô một quả bóng cao su. “Hãy thử nâng nó mà không làm rơi sang người khác. Đây là bài kiểm soát cơ bản.”

Linh căng cơ, nâng quả bóng lên. Nhưng ngay lập tức, một chú chim bay vụt qua, khiến quả bóng văng ra gần Minh. Anh nhảy sang, bắt quả bóng kịp lúc, nhìn cô cười: “Cậu thật sự… làm mọi thứ trông như cảnh phim hành động.”

Linh đỏ mặt, cúi xuống: “Xin lỗi… mình chưa quen.”

Minh tiến lại gần, đặt tay lên vai cô: “Không sao, mình sẽ cùng cậu luyện tập. Chúng ta phối hợp, cậu nâng – mình hỗ trợ. Như vậy, cậu sẽ kiểm soát tốt hơn.”

Tiếp theo, họ thử nâng các vật nặng hơn: thùng rác, ghế đá. Linh căng cơ, sức mạnh trỗi dậy nhưng vẫn cần kiềm chế. Minh hướng dẫn, vừa nhắc nhở vừa tạo những tình huống nhỏ hài hước: “Cẩn thận, nếu thùng rác bay trúng cây, mình sẽ cười không ngừng đấy!”

Linh bật cười, vừa căng thẳng vừa phấn khích. Cả hai phối hợp ăn ý hơn, nhịp điệu vừa nghiêm túc vừa vui nhộn. Qua từng lần luyện tập, Linh cảm nhận sức mạnh của mình mượt mà hơn, còn Minh… thì luôn xuất hiện đúng lúc để cứu nguy hoặc trêu chọc cô.

Giữa buổi luyện tập, Minh dừng lại, ánh mắt nghiêm túc: “Linh, mình có một manh mối. Hắn không phải kẻ duy nhất. Tên tội phạm trước chỉ là con mồi thử nghiệm… có vẻ có ai đó đứng sau, mạnh hơn và nguy hiểm hơn đang quan sát chúng ta.”

Linh giật mình, tim đập nhanh. “Người đứng sau… nguy hiểm hơn sao?”

Minh gật đầu: “Ừ. Chúng ta cần luyện tập tốt hơn, phối hợp ăn ý hơn. Nếu không, lần tới… sẽ nguy hiểm hơn nhiều.”

Linh cảm thấy vừa lo lắng vừa phấn khích. Một kẻ thù lớn hơn, sức mạnh mạnh mẽ hơn… nhưng với Minh bên cạnh, cô tin rằng họ có thể đối mặt.

Buổi chiều, họ thử những tình huống phức tạp hơn: Linh nâng thùng rác, Minh phản chiếu ánh sáng để tạo hiệu ứng gây nhiễu, Linh hất vật bay ra xa, cả hai cùng tránh né các chướng ngại vật. Quá trình luyện tập vừa căng thẳng vừa hài hước, vì Linh đôi lúc mất kiểm soát khiến mọi thứ bay tung tóe, còn Minh phải chạy theo nhặt đồ, cười trêu cô: “Đúng là siêu năng lực gây rối hết cả!”

Linh đỏ mặt, nhưng không giận: “Anh… anh lúc nào cũng nhẫn nại quá.”

Minh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Vì mình tin tưởng cậu. Chúng ta cùng nhau, mọi thứ sẽ ổn.”

Đêm đến, sau khi luyện tập xong, cả hai đứng trên ban công căn hộ của Linh, nhìn ánh đèn vàng lung linh của thành phố. Minh đặt tay lên vai cô, giọng dịu dàng: “Dù có chuyện gì xảy ra, mình sẽ ở bên cậu. Hằng ngày, phi thường hay bình thường, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”

Linh dựa vào vai anh, cảm giác an toàn lan tỏa khắp cơ thể. Cô biết rằng, từ hôm nay, cuộc sống của cô sẽ luôn là ngày bình thường bất thường, với những phi vụ hành động, tình huống hài hước và những phút giây lãng mạn đầy rung động.

Và Linh biết chắc một điều: sức mạnh không còn là gánh nặng nữa. Nó trở thành cầu nối, dẫn cô đến những trải nghiệm chưa từng có, cùng người đồng hành đặc biệt – Minh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×