Sáng thứ Hai, thành phố vẫn chìm trong ánh nắng nhạt, nhưng Linh và Minh biết rằng yên bình chỉ là bề ngoài. Sau cuộc đột kích vào kho chứa tối qua, họ đã thu thập được nhiều chứng cứ quan trọng về tổ chức đứng sau tên tội phạm nguy hiểm.
Minh ngồi trước laptop, phân tích các dữ liệu: “Linh, mình vừa dò được dấu hiệu rằng tổ chức này đã nhận ra chúng ta. Một số hành động gần đây của họ cho thấy… họ đang theo dõi.”
Linh nhíu mày, tim đập nhanh: “Theo dõi sao? Chúng ta cần cẩn thận hơn nữa.”
Minh gật đầu, ánh mắt nghiêm túc: “Đúng. Họ mạnh, có kế hoạch, và rất nguy hiểm. Nhưng… mình tin rằng, với cậu bên cạnh, chúng ta có thể đối phó.”
Buổi chiều, cả hai quyết định đi dạo để thư giãn, nhưng không khí vẫn căng thẳng. Linh thử luyện tập kiểm soát sức mạnh bằng cách nâng những vật nặng nhẹ quanh công viên, Minh đứng cạnh, vừa nhắc nhở vừa tạo những tình huống hài hước: “Cẩn thận, đừng làm chiếc ghế bay sang người khác!”
Linh bật cười: “Anh lúc nào cũng làm mình căng thẳng rồi lại cười!”
Khoảng cách giữa họ gần gũi hơn, Minh nắm tay Linh, cô dựa vào vai anh, cảm giác an toàn lan tỏa khắp cơ thể. Tình cảm giữa họ dần sâu sắc hơn, trong khi mối đe dọa từ tổ chức vẫn treo lơ lửng trên đầu.
Đêm đến, Linh nhận được một tin nhắn bí ẩn từ một số lạ:
“Cô gái với sức mạnh… chúng ta biết cô là ai. Chuẩn bị tinh thần, trò chơi mới sắp bắt đầu.”
Tim Linh đập mạnh. Cô nhìn Minh, ánh mắt long lanh: “Họ… họ đã biết chúng ta.”
Minh nắm tay cô, giọng dịu dàng nhưng quyết tâm: “Không sao, Linh. Chúng ta sẽ đối phó từng bước. Sức mạnh của cậu, sự phối hợp của chúng ta… đủ để vượt qua.”
Ngay lập tức, họ quyết định lập kế hoạch: Minh nghiên cứu bản đồ các địa điểm khả nghi, Linh luyện tập kiểm soát sức mạnh. Mỗi lần Linh dùng sức mạnh, Minh ở bên cạnh, vừa hỗ trợ vừa trêu chọc: “Cẩn thận, không phải là siêu năng lực toàn diện đâu nhé!”
Khoảng khắc hài hước xen lẫn căng thẳng khiến Linh đỏ mặt nhưng cũng cảm thấy hạnh phúc. Tình cảm giữa họ phát triển, cùng với sự tin tưởng lẫn nhau.
Đêm khuya, Linh và Minh đứng trên ban công căn hộ, nhìn ánh đèn vàng lung linh của thành phố. Minh đặt tay lên vai cô: “Dù tổ chức có mạnh tới đâu, mình sẽ luôn ở bên cậu. Hằng ngày, phi thường hay bình thường… chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”
Linh dựa vào vai anh, ánh mắt kiên quyết: “Với anh bên cạnh, mình tin rằng… chúng ta có thể vượt qua tất cả.”
Và cô biết chắc một điều: ngày bình thường bất thường của cô đã bước sang một chương mới, đầy căng thẳng, bất ngờ, hài hước và lãng mạn, cùng người đồng hành đặc biệt – Minh.