Sau sự việc với vết sẹo, không khí trong buổi tập riêng tiếp theo (tuần thứ tư) trở nên dày đặc với những cảm xúc không lời. Thiên An đã cố gắng giữ ánh mắt chuyên nghiệp, nhưng sâu thẳm trong lòng, anh khao khát được tiếp xúc, khao khát được chữa lành những tổn thương ẩn giấu của cô. Hạ Linh, mặt khác, dường như đã đặt ra một rào cản tinh tế hơn, giữ khoảng cách một cách lịch sự nhưng lạnh lùng.
Hôm nay, Hạ Linh quyết định đưa vào bài tập một chuỗi động tác mang tính hợp tác cao, một thử thách vật lý nhằm phá vỡ sự xa cách cảm xúc giữa họ: Acro Yoga Căn Bản.
"Thiên An, hôm nay chúng ta sẽ thử một vài tư thế đôi. Điều này yêu cầu sự tin tưởng tuyệt đối vào đối phương. Anh phải tin tôi sẽ không để anh ngã, và tôi phải tin anh sẽ giữ vững."
Thiên An cảm thấy adrenaline dâng trào. Đây không chỉ là yoga, đây là sự giao phó thân thể cho nhau.
Họ bắt đầu với những tư thế đơn giản, như Tư thế Thuyền Đôi. Họ ngồi đối diện, lòng bàn chân chạm vào nhau, nắm tay nhau, cùng ngả lưng ra sau. Khi hai cơ thể họ cùng kéo căng, sự đồng bộ trong hơi thở là điều bắt buộc.
"Hít vào... giữ... cảm nhận lực kéo từ tôi. Thở ra. Đừng gồng vai," Hạ Linh hướng dẫn.
Khi tay họ nắm chặt, Thiên An cảm nhận được độ săn chắc và mềm mại của bàn tay cô. Đó là một cái nắm tay thuần túy để giữ thăng bằng, nhưng đối với anh, nó là một lời hứa im lặng về sự hỗ trợ. Sự gợi cảm nằm ở sự phụ thuộc lẫn nhau.
Sau đó, họ chuyển sang động tác nâng cao, Tư thế 'Chim Bồ Câu Bay' (Bird Pose), một tư thế Acro Yoga cơ bản.
Hạ Linh nằm ngửa trên thảm (Base), còn Thiên An đứng thẳng (Flyer).
"Anh sẽ nằm lên chân tôi. Đầu anh ở đây, hông anh ở đây," Hạ Linh chỉ dẫn. Cô nằm ngửa, chân cô đưa lên cao, lòng bàn chân hướng lên trần nhà. "Lên đi, Thiên An. Đừng do dự."
Thiên An, người quen đứng trên mặt đất cứng, cảm thấy lạ lẫm khi phải đặt toàn bộ trọng lượng cơ thể mình lên đôi chân của một người phụ nữ. Anh nhẹ nhàng nằm sấp xuống, hông anh nằm ngay trên lòng bàn chân cô. Cô nắm lấy tay anh.
"Thả lỏng. Tôi đang giữ anh," cô trấn an, giọng cô ngay dưới tai anh.
Hạ Linh từ từ duỗi thẳng chân lên. Thiên An cảm thấy cơ thể mình bị nâng lên không trung một cách kỳ diệu. Anh đang nằm sấp, toàn bộ cơ thể lơ lửng, được nâng đỡ hoàn toàn bởi đôi chân mạnh mẽ của Hạ Linh.
Anh nhìn xuống. Hạ Linh đang nằm dưới, khuôn mặt cô hơi ửng hồng vì tập trung. Cô đang dùng sức mạnh cốt lõi và cơ chân của mình để giữ anh, một người đàn ông nặng hơn cô gần 30kg, trong sự cân bằng hoàn hảo. Sự ngưỡng mộ của anh dành cho cô tăng lên gấp bội. Cô không chỉ mềm dẻo, cô còn mạnh mẽ đến kinh ngạc.
Hạ Linh đưa tay lên, nhẹ nhàng điều chỉnh vị trí hông anh. Ngón tay cô chạm vào vùng bụng và xương hông anh.
"Thẳng lưng. Đừng gục xuống. Anh đang tạo ra một đường cong đẹp, Thiên An," cô nói, sự khuyến khích của cô đầy tính kích thích.
Thiên An cảm thấy anh không còn là một kiến trúc sư lạnh lùng nữa, mà là một món đồ chơi bằng cơ thịt được cô giáo uyển chuyển này nâng đỡ và điều chỉnh. Sự phó thác này mang lại một cảm giác giải phóng. Anh thả lỏng cơ bụng, cho phép cơ thể anh kéo dài hơn một chút.
Anh nhìn thấy đôi mắt cô, tập trung cao độ. Cả hai đang ở trong một trạng thái riêng tư tuyệt đối. Họ là hai nửa hoàn toàn phụ thuộc vào nhau để duy trì sự cân bằng.
Hạ Linh giữ anh ở tư thế đó lâu hơn các tư thế khác. Thiên An cảm thấy sự nóng bỏng từ chân cô truyền qua hông anh, và hơi thở của anh dường như bắt đầu hòa quyện với nhịp thở của cô từ dưới lên.
"Hít sâu. Cảm nhận sự bay bổng," cô thì thầm.
Anh thực sự cảm nhận được sự bay bổng, sự nhẹ nhàng do cô tạo ra. Anh muốn nói điều gì đó, muốn bày tỏ sự kinh ngạc và lòng biết ơn của mình, nhưng hơi thở anh bị mắc kẹt trong lồng ngực.
Cuối cùng, Hạ Linh nhẹ nhàng hạ anh xuống. Khi hai cơ thể họ gần nhau hơn, Hạ Linh dùng tay nhẹ nhàng đặt anh xuống sàn, cơ thể cô trượt qua cơ thể anh trong giây lát.
Thiên An nằm ngửa, đầu óc quay cuồng. Anh không biết mình vừa trải qua một buổi tập yoga hay một buổi thân mật đặc biệt nào đó.
Khi cô đứng lên, anh nhìn cô, đôi mắt anh không giấu được sự rung động.
"Sức mạnh của cô... thật đáng kinh ngạc, Linh," anh thở dốc.
Hạ Linh mỉm cười nhẹ. "Đó là sức mạnh của sự tập trung. Và đó là sức mạnh của lòng tin anh đã đặt vào tôi."
Cô đến gần, quỳ xuống bên cạnh anh. Cô đưa tay ra, và lần này, cô không chạm vào hông hay vai anh. Cô nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lướt qua gò má anh, lau đi một giọt mồ hôi.
Cái chạm đó kéo dài chưa đầy một giây, nhưng nó là sự thân mật nhất từ trước đến nay. Nó vượt qua ranh giới thầy trò, vượt qua ranh giới sửa tư thế. Đó là một cử chỉ chăm sóc cá nhân, một sự thừa nhận ngầm về mối liên hệ đặc biệt giữa họ.
"Hãy thư giãn, Thiên An," cô nói khẽ, giọng cô có sự dịu dàng khác lạ. "Anh đã tin tôi, và tôi sẽ không để anh ngã. Không bao giờ."
Sự kết thúc của buổi tập diễn ra trong sự tĩnh lặng gần như thiêng liêng. Lời hứa của Hạ Linh—tôi sẽ không để anh ngã—vang vọng trong tâm trí Thiên An. Nó không chỉ là về tư thế Acro Yoga. Đó là về cuộc đời anh, về những bức tường anh đang cố gắng phá vỡ. Anh đã tìm thấy một người không chỉ hiểu cơ thể anh, mà còn nắm giữ và nâng đỡ tâm hồn anh.
Khi Thiên An rời khỏi studio, anh biết rõ. Anh đã hoàn toàn sa vào lưới tình với cô giáo yoga của mình. Và cô, bằng cách chấp nhận nâng đỡ anh, cũng đã mở ra một cánh cửa cho sự gần gũi ngoài lớp học.