Ngày hôm sau, tôi và Trịnh Kình nhận được một nguồn tin quan trọng từ phía luật sư.
Bằng chứng mới về sự giả mạo hợp đồng và các khoản đầu tư mờ ám của Lục Chiêu và Vi Nghi đã được thu thập.
Tôi thở phào, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:
“Cuối cùng thì sự thật cũng bắt đầu ló dạng.”
Trịnh Kình mỉm cười:
“Đúng vậy, giờ là lúc chúng ta hành động.”
Chiến dịch pháp lý được triển khai rầm rộ.
Tôi xuất hiện trước truyền thông, công khai các chứng cứ rõ ràng, khiến dư luận bắt đầu nghiêng về phía tôi.
Trong khi đó, Trịnh Kình không ngừng hỗ trợ tôi, luôn ở bên cạnh mỗi khi tôi cần.
Một buổi tối, khi cùng nhau đi dạo dưới ánh đèn phố, anh nắm tay tôi:
“Lam, anh biết cuộc chiến còn dài, nhưng anh sẽ không bao giờ rời xa em.”
Tôi nhìn vào mắt anh, cảm thấy an toàn và hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Cũng trong khoảng thời gian này, những âm mưu của Lục Chiêu dần bị vạch trần.
Hắn ta bắt đầu lúng túng, mất dần uy tín trong giới thượng lưu.
Vi Nghi thì càng ngày càng trở nên cô lập, bị xã hội xem thường.
Dù mọi chuyện trở nên nghiêm trọng, tôi và Trịnh Kình vẫn không quên dành cho nhau những khoảnh khắc ngọt ngào, trêu đùa nhau như những người yêu trẻ tuổi.
Tôi hiểu rằng, dù đường phía trước còn đầy chông gai, chỉ cần có anh bên cạnh, tôi có thể vượt qua tất cả.