Trịnh Kình được đưa vào phòng cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Tôi đứng ngoài hành lang bệnh viện, tay nắm chặt thành ghế, tim đập thình thịch như muốn vỡ tung.
Bác sĩ bước ra, khuôn mặt nghiêm trọng:
“Tình trạng của anh ấy rất nghiêm trọng. Nếu không phẫu thuật kịp thời, sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
Tôi gật đầu, cảm thấy mọi thứ xung quanh chợt im bặt.
Khoảnh khắc ấy, một phần trong tôi thức tỉnh — tôi không thể chờ đợi ai cứu mình nữa.
Tống Lam, cô gái từng ngậm ngùi vì phản bội, giờ đây sẽ trở thành sát thủ bóng tối để trả thù tất cả.
Tôi không còn là người phụ nữ yếu đuối, cũng không phải là nạn nhân bị bỏ rơi.
Tôi là người đứng lên, là kẻ dẫn đầu cuộc chơi.
Trở về căn hộ, tôi bắt đầu tổng hợp thông tin về những kẻ đứng sau vụ tấn công Trịnh Kình. Mỗi cái tên đều được tôi lưu kỹ, từng chi tiết, từng liên hệ được khai thác.
Vi Nghi — cô ta không chỉ là “bóng hồng” của Lục Chiêu, mà còn là đầu mối cầm trịch nhóm lợi ích đen tối đó.
Ngày hôm sau, tôi gọi điện cho Trịnh Kình:
“Anh dặn tôi, dù chuyện gì xảy ra cũng đừng bỏ cuộc. Tôi sẽ không để ai làm hại anh thêm một lần nữa.”
Anh trả lời yếu ớt:
“Tống Lam, em là ngọn lửa duy nhất giữ anh ấm.”
Tôi bật cười cay đắng, ánh mắt rực lửa quyết tâm.
Kế hoạch trả thù chính thức được khởi động.
Tôi thuê thám tử theo dõi từng bước chân của Vi Nghi và Lục Chiêu. Mỗi lần họ xuất hiện, tôi đều có mặt – không để họ kịp trở tay.
Một tối nọ, tôi xuất hiện tại một quán bar sang trọng, nơi Vi Nghi thường lui tới.
“Chào cô, Vi Nghi,” tôi cười nhếch mép, mắt sắc như dao lam.
Vi Nghi ngạc nhiên, rồi lườm tôi:
“Tống Lam, cô dám đến đây sao? Không sợ bị ‘xử’ à?”
Tôi nhún vai:
“Xử ai mới là câu hỏi. Người yếu thì chịu chết thôi.”
Cuộc đấu trí bắt đầu từ đây.
Tôi từng bước làm sụp đổ đế chế lợi ích ngầm của Vi Nghi bằng cách tung tin đồn, khai thác bằng chứng tham nhũng của cô ta đến cảnh sát.
Không ai ngờ, cô tiểu thư kia lại có thể ra tay lạnh lùng như vậy.
Đồng thời, mối quan hệ giữa tôi và Trịnh Kình ngày càng sâu sắc.
Anh vẫn trong bệnh viện, nhưng chỉ cần nghe giọng tôi qua điện thoại, anh đã mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cuộc sống tôi giờ đây không còn cô đơn, mà đầy những thách thức thú vị, những pha “vả mặt” ngoạn mục.
Và tôi biết, đằng sau mọi bóng tối, vẫn có ánh sáng chờ tôi và Trịnh Kình cùng nhau xây dựng.