Cung Húc dùng sức vỗ bàn một cái:, “Yo, cậu còn dám uy ђเếק tôi nữa sao! Tiểu gia tử tôi đời này không sợ nhất chính là bị uy ђเếק! Có tin chỉ cần một câu nói của tôi liền có thể để cho cậu cút ra khỏi giới giải trí hay không?!”
Diệp Mộ Phàm bị bộ dạng ngang ngược không biết lý lẽ này của Cung Húc làm cho cả kinh nhìn mà chỉ biết than thở, khó trách cái tên này đổi qua nhiều người đại diện như vậy, làm gì có ai có thể chịu được hắn lâu dài cơ chứ?
Đang lúc này, “Két” một tiếng cửa phòng làm việc bị người đẩy ra, nơi cửa truyền tới một âm thanh rõ ràng.
“Lại đang ồn ào cái gì vậy? Cung Húc, từ xa tôi đã nghe được thanh âm của cậu rồi đó!”
Mới vừa rồi còn bày ra dáng vẻ gà trống chiến đấu lúc này sắc mặt của Cung Húc nhất thời cứng đờ, bàn tay trượt một cái đến trên bàn, bưng ly trà bên cạnh lên, cười tươi như hoa mà đưa cho Lạc Thần, mặt đầy khiêm tốn mở miệng nói: “Lạc Thần tiền bối, mới vừa rồi cái đoạn vai diễn kia tiền bối diễn thật sự là quá tốt, tôi được ích lợi không nhỏ! Được ích lợi không nhỏ a!”
Nói xong chạy đến trước mặt Diệp Oản Oản nói: “Diệp ca, tôi mới vừa rồi là đang cùng Lạc Thần tiền bối trao đổi vai diễn! Có phải là đặc biệt giống như thật, tâm tình đặc biệt đúng chỗ hay không?”
Diệp Mộ Phàm nhìn người tới sau, sắc mặt nhất thời ngẩn ra, người này chính là người tổng thanh tra trong truyền thuyết ở Quang Diệu – Diệp Bạch sao?
Lại có thể còn trẻ như vậy!
Còn có… Tướng mạo người đàn ông này, thoạt nhìn có chút quen mắt?
Diệp Oản Oản hướng về Diệp Mộ Phàm nhìn một cái: “Xin lỗi, xin chờ một chút.”
“Không có việc gì không có việc gì, tôi không quan trọng, ngài làm việc trước đi!” Diệp Mộ Phàm lập tức mở miệng, vung đi suy nghĩ lung tung trong đầu.
Diệp Oản Oản “Ba” một tiếng đem một chồng báo chí vỗ vào trước mặt của Cung Húc: “Cậu cùng Lạc Thần đã bị truyền thông chụp ảnh tới ba lần rồi, lại náo như vậy nữa, là muốn làm cho tất cả mọi người đều biết các ngươi người trong nhà bất hòa hay sao?”
“Diệp ca, thật xin lỗi, tôi sai lầm rồi.” Lạc Thần lập tức nói áy náy, mặt đầy áy náy.
“Được rồi tôi biết không phải là lỗi của cậu.”
Cung Húc nghe xong, nhất thời ủy khuất cũng sắp muốn khóc: “Diệp ca anh thiên vị! Anh đi đến đoàn làm phim xem xét cho Lạc Thần, cũng không đi theo tôi tới tiết mục thu âm! Anh có phải không yêu tôi rồi hay không hả? Anh quả nhiên muốn vứt bỏ tôi mà!”
Diệp Oản Oản một mặt không nói gì đáp: “Đây là lần đầu tiên tôi đi cùng Lạc Thần, hơn nữa mấy ngày đó cậu ấy có vai diễn tương đối trọng yếu, cậu lại cố tình gây sự, có tin tôi cho cậu đi đến nông thôn tham gia ký sự hằng ngày hay không!”
Nói xong lời cuối cùng, Diệp Oản Oản đã thật sự nổi giận.
Cung Húc biết, hắn nếu nói ra được như vậy ắt hẳn là thật sự có thể làm được, hắn mới không muốn đi đến nông thôn nuôi heo ăn bánh cao lương đâu a!
Cung Húc nhất thời không dám la lối nữa, vội vàng làm nũng khoe tài: “Diệp ca, anh đừng nóng giận, không muốn đến liền không đi nha, buổi thu âm đơn giản như vậy, chính tôi hoàn toàn có thể giải quyết, còn nữa, mấy ngày nay tôi rất ngoan, chương trình học không bỏ, không có ăn trộm quà vặt, còn có rèn luyện thân thể, anh xem cơ bụng của tôi đều có rồi nè!”
Diệp Mộ Phàm cơ hồ không tin con mắt của mình, đây thật là Tiểu Bá Vương Cung Húc sao?
Lại có người có thể đem Cung Húc thuần phục như thế này sao…
Diệp Bạch này… Quả nhiên không phải người bình thường…
Cung Húc nói xong đem vạt áo của mình vén lên, đắc ý lộ ra cơ bụng rắn chắc.
Diệp Oản Oản nhìn lướt qua, sắc mặt hơi hòa hoãn mấy phần: “Cũng không tệ lắm, để cho trợ lý chụp hình cho cậu, cậu đi phát Weibo, cùng Fan nói lời xin lỗi đi!”
Cô không muốn quá mức nghiêm khắc khống chế việc xã giao của nghệ sĩ, kết quả không để ý tới cái tên này liền lên Weiboviết lung tung, nội dung tất cả đều là thương xuân thu buồn, còn thích bình luận, làm cho người bên ngoài suy đoán phân vân.
“Diệp ca anh chụp cho tôi đi!” Cung Húc nháy con mắt.
Diệp Oản Oản đưa tay ra: “Đem điện thoại di động ra đây.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Cung Húc lập tức nhanh chóng đem điện thoại di động của mình đưa tới.
Diệp Oản Oản nhận lấy điện thoại di động, tiện tay chụp cho hắn một tấm: “Tốt rồi.”
“A, nhanh như vậy sao, chỉ chụp một tấm thôi a, không có đổi mấy góc độ sao?” Cung Húc nhất thời một mặt đầy vẻ thất vọng.
Diệp Oản Oản hướng về hướng của Diệp Mộ Phàm nhìn một cái, sau đó nhìn về phía Cung Húc nói: “Tấm này đã rất hoàn mỹ rồi, đi đăng đi, hôm nay tôi có hẹn người khác, còn có chính sự cần làm.”
Diệp Oản Oản nói xong lấy từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển kịch bản: “Cái kịch bản này cậu lấy về xem thật kỹ một chút, còn nữa, kịch bản nhớ phải bảo mật thật kỹ, không thể tiết lộ ra bên ngoài.”
Cung Húc vừa nhìn thấy kịch bản, nhất thời vui vẻ, cảm giác mình đã được coi trọng liền đáp: “Diệp ca anh rốt cuộc đã cho tôi một vai diễn, tôi nhất định sẽ xem thật kỹ!”
Nói xong đắc ý nhìn Lạc Thần một cái, hài lòng rời đi.
Sau khi Cung Húc rời đi, Diệp Oản Oản lại thông báo sự an bài mấy ngày sắp tới nói cho Lạc Thần nghe một chút.
Sau khi hết bận, Diệp Oản Oản rốt cuộc có thể xử lý chính sự của mình.
“Diệp Mộ Phàm tiên sinh, anh khỏe không, xin lỗi đã để cho anh chờ lâu, mời ngồi bên này!”
“Xin chào, Diệp tổng thanh tra, nghe đại danh đã lâu.” Diệp Mộ Phàm có chút khẩn trương lên tiếng chào hỏi.
Diệp Oản Oản cười một tiếng: “Thật sao?”
Diệp Mộ Phàm lập tức mở miệng nói: “Dĩ nhiên, bên ngoài có không ít tin đồn của ngài, nhưng tôi đối với sự tích có liên quan đến Diệp tổng thanh tra cũng phi thường bội phục, không nghĩ tới, ngài so với trong tưởng tượng của tôi còn trẻ hơn, hơn nữa…”
“Cái gì?”
“Không có gì, không có gì…” Diệp Mộ Phàm cảm giác mình tùy tiện lên tiếng nói một người đàn ông lớn lên giống mình em gái nhà mình có phần quá đường đột rồi, vì vậy cũng không có mở miệng nói tiếp.
Diệp Oản Oản lấy ra một phần hợp đồng, ngay sau đó mở miệng nói: “Nếu thế, tôi liền không nói lung tung nữa, thế nào, có hứng thú gia nhập Quang Diệu không?”
Diệp Mộ Phàm nhất thời sững sốt: “Gia nhập… Quang Diệu… Tôi không quá rõ ý của ngài là…”
Giọng điệu này của Diệp Bạch làm sao giống như đang khảo hạch được, mà giống như đang muốn mời hắn? Làm sao có thể a…
“Tôi muốn mời cậu đảm nhiệm tổng thanh tra tạo hình của truyền thông Quang Diệu.” Diệp Oản Oản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Cái gì? Tổng thanh tra tạo hình sao?” Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm ngẩn ngơ, mặt đầy vẻ không tưởng tượng nổi: “Diệp tổng thanh tra, ngài xác định… Không có tìm sai người sao?”
Diệp Oản Oản nói: “Tổng thanh tra tiền nhiệm khâu mua hàng tập đoàn Diệp thị, trợ lý tạo hình tại giải trí Tụ Tinh, Diệp Mộ Phàm, đúng không?”
“Ừ… Là tôi…” Diệp Mộ Phàm ngẩn người, sau đó sắc mặt hơi trầm xuống mà mở miệng nói tiếp: “Quan hệ giữa tôi cùng với Diệp thị… Chắc hẳn cũng không cần tôi nhiều lời nữa, hiện tại tôi đây chẳng qua chỉ là chó nhà có tang mà thôi, về phần làm việc tại giải trí Tụ Tinh, cũng chỉ là một người trợ lý nho nhỏ, ngay cả tên cũng chưa từng xuất hiện, Diệp tổng thanh tra tại sao lại muốn lựa chọn tôi cho tôi đảm nhiệm vị trí trọng yếu như vậy được?”
“Làm sao? Không tin tưởng chính mình sao?” Diệp Oản Oản hỏi ngược lại.
Diệp Mộ Phàm siết quả đấm một cái: “Tôi đương nhiên có, chỉ sợ Diệp tổng thanh tra ngài sẽ hối hận mà thôi.”
“Yên tâm, tôi dám mời cậu về, dĩ nhiên đã điều tra qua toàn bộ rồi.”
Diệp Mộ Phàm nghe vậy không khỏi suy tư, chẳng lẽ Diệp Bạch tra ra được chuyện giữa hắn cùng Hà Tuấn Thành, nếu không hắn thật sự không thể nghĩ được tại sao mình lại được mời về làm ở Quang Diệu như thế này được.
“Cho nên, quyết định của cậu là…?” Diệp Oản Oản hỏi.
Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi đáp: “Nếu Diệp tổng thanh tra ngài đều đã nói như vậy, tôi dĩ nhiên là vô cùng vinh hạnh.”
Trong con ngươi của Diệp Oản Oản nở một nụ cười vui vẻ, đứng lên: “Như thế, hợp tác vui vẻ!”
“Hợp… Hợp tác vui vẻ…” Cho tới giờ khắc này, Diệp Mộ Phàm vẫn như cũ không thể tin được, hắn vốn hoàn toàn không có ôm một chút hy vọng nào, kết quả không nghĩ tới chỉ đơn giản như vậy liền xin việc thành công, hơn nữa còn là vị trí tổng thanh tra nữa chứ.