Diệp Oản Oản: "Nếu đã tới, liền theo lịch trình mà Giai Văn đã sắp xếp cho cậu, đi đi!"
Cung Húc: "Ơ..."
Người ta cực kỳ tức giận nha! Cung Húc nhìn về phía mứt hoa nhỏ, tức giận không hề nhúc nhích…
Cung Húc cẩn thận đi từng bước một, một hồi lâu sau mới mở miệng nói một câu, "Diệp ca..."
Diệp Oản Oản ngưng đọc tài liệu, ngẩng đầu lên: "Còn có việc?"
Cung Húc: "Cô khi nào chia tay?"
"Rắc" một tiếng, 乃út máy trong tay Diệp Oản Oản bị nàng vặn gãy lìa rồi.
"Ầm ——" một tiếng, Cung Húc lập tức sợ đến mức quay đầu bỏ chạy mà quên cả mở cửa, tông mạnh một cái rung chuyển cả căn phòng.
Cái tên đần độn này!
Lại dám rủa nàng chia tay!
Diệp Oản Oản thuận tay cầm điện thoại di động ở bên cạnh lên, mới vừa rồi nàng nhắn cho Tư Dạ Hàn một tin nhắn ngắn, hẹn anh buổi tối cùng đi ra ngoài ăn cơm, kết quả, đã hơn một canh giờ, Tư Dạ Hàn còn không trả lời nàng.
Lúc trước tin nhắn của nàng, Tư Dạ Hàn cơ hồ đều lập tức trả lời ngay…
Chắc là gần đây quá bận rộn...
Diệp Oản Oản cũng không quá để ý, tiếp tục xử lý công việc.
Sau khi tan làm, tin nhắn kia vẫn yên tĩnh, vẫn không có bất kỳ hồi âm nào.
Diệp Oản Oản cau mày, gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách..."
Không biết tại sao, trong lòng Diệp Oản Oản không khỏi có chút bất an.
Diệp Oản Oản lập tức lại gọi điện thoại cho Hứa Dịch.
Lần này điện thoại rất nhanh liền kết nối.
Hứa Dịch: "Alô, Oản Oản tiểu thư?"
"Hứa quản gia, A Cửu cùng với anh ở chung một chỗ sao?" Diệp Oản Oản lập tức hỏi.
"Cửu gia? Ngài ấy đang cùng với đối tác thảo luận hợp đồng, cô có chuyện gì gấp sao?"
Diệp Oản Oản nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, "Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là thuận miệng hỏi thăm, không cần nói với anh ấy! Các anh làm việc đi!"
Đều do cái tên chó Cung Húc này, ăn nói linh tinh, làm nàng bắt đầu suy nghĩ lung tung.
...
...
Đảo mắt mấy ngày sau.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa..."
Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày, điện thoại di động của Tư Dạ Hàn vẫn ở trong trạng thái tắt máy, không cách nào liên lạc.
Nếu như là bởi vì quá bận rộn mà tắt máy không nghe điện thoại, điều này hoàn toàn có thể lý giải.
Nhưng mà, đây là Tư Dạ Hàn, cũng tuyệt đối không có khả năng!
Kiếp trước cộng thêm kiếp này, chung sống lâu như vậy cùng Tư Dạ Hàn, loại tình huống này cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện.
Coi như là thời điểm quan hệ của bọn họ ác liệt nhất, Tư Dạ Hàn cũng chưa từng không tiếp điện thoại của nàng lâu như vậy.
Trừ chuyện đó ra...
Đoạn thời gian trước tâm tình của Tư Dạ Hàn mất khống chế, cùng với có chút khác thường khi rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu ngày đó, cũng khiến cho tâm thần của nàng càng ngày càng có chút mất tập trung...
Năng lực che giấu tâm tình của Tư Dạ Hàn quá mạnh mẽ, nếu như anh không muốn để cho người khác phát hiện ra sự khác thường của mình, như vậy tuyệt đối sẽ không một ai có thể nhìn thấu được tâm tình của anh.
Nhưng ngay cả như vậy, Diệp Oản Oản vẫn có thể phát giác được có chút gì đó bất bình thường…
Điều này nói rõ, chuyện này có khả năng nghiêm trọng đến mức Tư Dạ Hàn không cách nào khống chế được tâm tình…
Diệp Oản Oản nhanh chóng gọi điện thoại cho Hứa Dịch, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mở miệng hỏi: "Hứa quản gia, anh hãy thành thật nói cho tôi biết, A Cửu rốt cuộc đi đâu?"
Đầu kia điện thoại di động trầm mặc rất lâu.
Một hồi lâu sau, rốt cuộc truyền tới âm thanh của Hứa Dịch, "Oản Oản tiểu thư, chúng tôi gần như xuất ra toàn bộ Ám Vệ và nhân viên, nhưng đều không thể tìm được Cửu gia..."
Diệp Oản Oản: "Anh đang nói gì? Cái gì gọi là không tìm được anh ấy?"
"Oản Oản tiểu thư, Cửu gia ngài... ngài ấy có khả năng mất tích!!"
Chỉ chốc lát sau, âm thanh của Hứa Dịch từ đầu kia điện thoại truyền ra, âm thanh nôn nóng mà mệt mỏi, không giống nói bừa hay đùa giỡn.
"Mất tích..."
Nghe được câu trả lời của Hứa Dịch, đáy mắt của Diệp Oản Oản lộ ra một tia kinh ngạc, thậm chí có chút ít khó tin.
Đang êm đẹp, làm sao lại có thể mất tích?
Mấy ngày gần đây, nàng vẫn bận mấy chuyện vụn vặt của công ty, mà nàng biết Tư Dạ Hàn cũng bề bộn nhiều việc. Hứa Dịch cũng nói anh đang bận bịu một hạng mục trọng yếu, nàng liền không đi quấy rầy anh. Ai ngờ đâu, đợi đến khi nàng liên lạc với Tư Dạ Hàn, lại vô luận như thế nào cũng không liên lạc được, điện thoại của anh vẫn luôn nằm ở trong trạng thái tắt máy.
Mới đầu, Diệp Oản Oản cũng không mấy để ý. Nhưng thời gian trôi qua, việc này mới khiến nàng cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Điện thoại của Tư Dạ Hàn, cho dù tắt máy, nhưng tuyệt đối cũng không có khả năng vượt quá nửa ngày. Thậm chí là ngay cả điện thoại bàn của Tư Dạ Hàn, cũng không có ai bắt máy.
"Hứa Dịch, anh xác định... A Cửu mất tích?" Diệp Oản Oản nhíu chặt lông mày.
"Oản Oản tiểu thư, nói thật với cô, mấy ngày nay, tập đoàn nước ngoài Hoa Phong có một thương vụ vô cùng trọng yếu cùng hợp tác với Tư gia. Tiếp xúc cùng tập đoàn Hoa Phong, vẫn luôn đều là Cửu gia tự thân làm. Nhưng mấy ngày nay, Cửu gia dường như bốc hơi khỏi thế gian, bặt vô âm tín, thậm chí ngay cả tập đoàn Hoa Phong cũng không liên lạc được với Cửu gia.
Tư gia hiện tại đã đem tin tức Cửu gia mất tích phong tỏa toàn bộ rồi. Người ngoài không biết rõ tình hình, nhưng nội bộ Tư gia đã hoàn toàn hỗn loạn..." Hứa Dịch thở dài một tiếng.
Thân là Tư gia gia chủ, Tư Dạ Hàn tuyệt đối không có khả năng không nói một tiếng nào liền trốn đi mấy ngày, cũng khiến cho tất cả mọi người đều không liên lạc được, chỉ trừ một khả năng... Sợ là đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn!!
Nhưng đến tột cùng là chuyện ngoài ý muốn gì, mà không có lấy một người nào biết?
"Tôi sẽ lập tức tới ngay." Diệp Oản Oản vội vàng cúp điện thoại, lái xe đi đến Tư gia.
Vừa mới đến Tư gia, trái tim Diệp Oản Oản bỗng chùng xuống.
Không giống ngày xưa, thủ vệ trong nhà cũng nhiều gấp mấy lần, y như ở trong tình trạng khẩn cấp như gặp phải đại địch.
"Oản Oản tiểu thư!"
Mới vừa tiến vào Tư gia, Hứa Dịch liền vội vàng đi tới.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, A Cửu làm sao lại sẽ vô duyên vô cớ mất tích?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Hứa Dịch, vội vã mở miệng hỏi.
"Hic, một lời khó nói hết...!!" Hứa Dịch lắc đầu một cái, hắn nào biết đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Việc Cửu gia mất tích hoàn toàn không giải thích được.
"Kiểm tra camera theo dõi hết rồi sao?" Diệp Oản Oản nói.
Nghe tiếng, Hứa Dịch gật đầu một cái: "Camera theo dõi mấy ngày nay toàn bộ đều đã kiểm tra, nhưng căn bản không hề phát hiện được dấu vết của Cửu gia..."
Nghe Hứa Dịch nói như vậy, Diệp Oản Oản không khỏi lâm vào trầm tư.
Ngay cả camera theo dõi của Tư gia cũng đều không tìm ra được bóng người của Tư Dạ Hàn, cũng chỉ còn lại 2 loại khả năng.
Khả năng thứ nhất, có cao thủ lặng lẽ ẩn nấp, trong lúc toàn bộ Tư gia đều không thể phát hiện ra, trói Tư Dạ Hàn mang đi.
Loại khả năng thứ hai, Tư Dạ Hàn chính mình tự rời khỏi Tư gia...
Nếu như là khả năng thứ nhất, người trói Tư Dạ Hàn đi, nhất định có quan hệ rất lớn cùng Tư gia! Nếu không, làm sao có thể thành công tránh khỏi tất cả camera theo dõi?
Chỉ bất quá, Diệp Oản Oản lại càng nghiêng về loại khả năng thứ hai hơn. Muốn dùng sức một người, ở ngay căn cứ địa của Tư gia trói đi Tư gia gia chủ, không khác nào nằm mơ giữa ban ngày. Nếu như là Tư Dạ Hàn tự mình rời đi, anh muốn tránh khỏi camera theo dõi, dễ như trở bàn tay...
Nhưng sau khi trầm tư một phen, Diệp Oản Oản lại nhanh chóng đánh đổ loại khả năng thứ hai. Tư Dạ Hàn không có bất kỳ lý do gì lại bỏ nhà ra đi mà không nói cho bất kỳ ai biết, chuyện này cũng tuyệt đối không giống với tính cách của Tư Dạ Hàn.
Nhưng nếu như khả năng thứ hai này bị loại trừ, vậy cuối cùng là có chuyện gì xảy ra ở trên người Tư Dạ Hàn? Không có khả năng vô duyên vô cớ liền bốc hơi khỏi thế gian như vậy...
Với tính cách của Tư Dạ Hàn mà nói, cho dù gặp phải thiên nan vạn địch, cũng tuyệt đối không có khả năng lựa chọn loại phương pháp này để trốn tránh. Lùi lại 10 ngàn bước mà nói, cho dù thật gặp phải khó khăn gì, Tư Dạ Hàn cũng tuyệt đối sẽ không lừa gạt nàng, thậm chí là... Bỏ lại nàng!!