Sáng sớm tại TechPulse, ánh nắng xuyên qua cửa kính lớn, chiếu lên bàn làm việc của Hà. Cô đã đến văn phòng từ 7 giờ, sớm hơn mọi ngày, với mục tiêu kiểm tra kỹ lưỡng file code mà Mai gửi cho Nam đêm qua. Cốc cà phê đen trên bàn đã nguội, nhưng Hà không để tâm. Đôi mắt cô dán chặt vào màn hình, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím khi cô phân tích từng dòng code trong file đó. Quả nhiên, như cô nghi ngờ, có một đoạn script ẩn chứa lỗi cố ý – một vòng lặp vô hạn được ngụy trang khéo léo, đủ để làm crash toàn bộ hệ thống nếu không phát hiện kịp thời.
Hà nhíu mày, tự hỏi mục đích của Mai là gì. Liệu cô ta chỉ muốn gây ấn tượng với Nam bằng cách "cần hỗ trợ", hay có âm mưu lớn hơn? Hà quyết định không vội vàng kết luận. Cô sao lưu file, thêm một đoạn code giám sát để theo dõi hoạt động của Mai trên server nội bộ, rồi đóng laptop lại. Cô cần bằng chứng rõ ràng trước khi hành động.
Khi Nam bước vào, anh mang theo nụ cười quen thuộc, nhưng hôm nay trông anh có phần mệt mỏi. "Hà ơi, mày xem giúp anh file giao diện Mai gửi tối qua đi. Anh chạy thử mà nó lỗi liên tục, không hiểu sao," – Nam nói, đặt cốc cà phê xuống bàn. Hà gật đầu, cố giữ giọng bình tĩnh: "Để tao check, chắc lỗi nhỏ thôi." Nhưng trong lòng, cô đã chắc chắn 90% rằng Mai cố tình.
Mai đến văn phòng không lâu sau đó, vẫn với chiếc váy xanh pastel và cốc trà xanh matcha. Cô ta chào mọi người bằng nụ cười rạng rỡ, rồi nhanh chóng tiến đến bàn Nam. "Anh Nam ơi, em gửi file giao diện cho anh tối qua rồi, anh thấy sao?" – Mai hỏi, giọng ngọt ngào, đôi mắt long lanh nhìn Nam. Nam gãi đầu, cười hiền: "Ừ, anh đang nhờ Hà check, có vẻ bị lỗi. Chắc em vô tình thêm sai code nào đó."
Mai làm bộ ngạc nhiên, tay che miệng: "Thật hả? Em xin lỗi anh, em không biết làm sao luôn! Chắc tại em vụng về quá." Hà ngồi cạnh, nghe mà muốn lăn mắt. Cô biết rõ đó không phải lỗi vô tình, nhưng cô giữ im lặng, chỉ gật đầu khi Nam nhờ cô hướng dẫn Mai sửa lại. Suốt buổi sáng, Hà ngồi giữa hai người, kiên nhẫn chỉ từng bước, trong khi Mai liên tục "vô tình" khen Nam: "Anh Nam giải thích hay quá, em học không kịp luôn!" hay "Cảm ơn anh, không có anh chắc em thất bại rồi!"
Đến trưa, cả team ra quán cà phê gần công ty. Hà ngồi cạnh Nam, nhưng Mai lại kéo ghế đến gần, ngồi đối diện anh như muốn chiếm spotlight. "Anh Nam, em nghe nói anh từng thắng giải lập trình quốc gia đúng không? Kể em nghe với, em mê mấy chuyện đó lắm!" – Mai nghiêng đầu, nụ cười "trà xanh" lại xuất hiện. Nam cười, bắt đầu kể về ngày anh đạt giải với dự án chatbot AI, trong khi Hà lặng lẽ nhấm nháp cà phê, ánh mắt sắc lạnh quan sát. Cô nhận ra Mai không chỉ thân thiện, mà còn cố tình lấn lướt không gian của Nam.
Sau bữa trưa, khi mọi người trở lại văn phòng, Hà quyết định đào sâu hơn. Cô mở công cụ giám sát mà cô vừa cài, và phát hiện Mai đã truy cập vào một số file nhạy cảm của dự án – những file chứa dữ liệu khách hàng mà chỉ team core mới được phép xem. Hà cau mày, cảm giác bất an tăng lên. Cô chụp màn hình, lưu lại bằng chứng, rồi quyết định báo cho Nam sau khi có thêm thông tin. Nhưng trước khi cô kịp làm gì, một sự cố xảy ra.
Trong buổi họp chiều, khi Nam trình bày tiến độ dự án, màn hình lớn đột nhiên hiện lên một thông báo lỗi: "System Overload – Unauthorized Access Detected". Cả team hoảng loạn, nhìn nhau không hiểu chuyện gì. Nam quay sang Hà, giọng căng thẳng: "Hà, mày check thử đi!" Hà lập tức mở laptop, chạy lệnh kiểm tra và phát hiện một đoạn code lạ đã được chèn vào hệ thống – chính là đoạn code lỗi từ file Mai gửi. Cô nhìn sang Mai, thấy cô ta cúi đầu, làm bộ lo lắng: "Em… em không biết gì cả, chắc em làm sai lúc sửa file!"
Nam thở dài, an ủi: "Không sao, Mai, chắc chỉ là nhầm lẫn. Hà sẽ fix lại." Nhưng Hà không nghĩ vậy. Cô biết đây không phải nhầm lẫn, mà là một chiêu trò. Sau cuộc họp, khi mọi người giải tán, Hà gọi Nam lại. "Mày để ý Mai chút đi. Tao nghi cô ta cố tình," – cô nói nhỏ, giọng nghiêm túc. Nam ngạc nhiên: "Sao mày nghĩ vậy? Cô ấy mới vào, chắc chỉ vụng thôi." Hà lắc đầu: "Tao có bằng chứng. Để tao điều tra thêm, mày đừng tin cô ta quá."
Tối đó, Hà ở lại văn phòng muộn. Cô mở công cụ giám sát, lần theo dấu vết của Mai và phát hiện cô ta đã gửi một email bí mật đến một địa chỉ lạ, chứa một phần dữ liệu dự án. Hà chụp màn hình, lòng nặng trĩu. Cô bắt đầu nghi ngờ Mai không chỉ là "trà xanh" muốn chen vào chuyện tình cảm, mà còn có thể là gián điệp từ công ty đối thủ. Cô viết một đoạn code bảo mật mới, khóa chặt hệ thống để ngăn chặn thêm rò rỉ, rồi gửi tin nhắn cho Linh: "Mày đoán đúng rồi. Trà xanh này không đơn giản. Tao cần giúp!"
Linh reply ngay: "Gì mà căng vậy? Kể tao nghe, tao sẽ hiến kế!". Hà mỉm cười, cảm thấy có thêm động lực. Cô nhìn ra cửa sổ, thành phố Sài Gòn về đêm rực rỡ ánh đèn. Một tin nhắn từ Nam hiện lên: "Hà ơi, cảm ơn mày đã fix lỗi hôm nay. Mai mày rảnh không, tụi mình họp lại check code nha.". Hà định trả lời, nhưng rồi cô thấy một tin nhắn khác từ Mai gửi Nam: "Anh Nam ơi, em vừa nghĩ ra cách fix lỗi, anh xem giúp em nhé! 😘". Hà nhíu mày, cảm giác khó chịu tăng lên. Cô quyết định sẽ đối đầu trực tiếp với Mai, nhưng trước hết, cô cần lập một kế hoạch hoàn hảo.
Chương 3 khép lại với Hà ngồi trước màn hình, đôi tay gõ phím nhanh hơn bao giờ hết. Cô biết, drama thực sự sắp bùng nổ, và cô sẽ dùng chính kỹ năng hack của mình để bảo vệ team – và cả tình cảm của mình với Nam.