con búp bê trong gương

Chương 8: Nghi lễ giải thoát


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Mai quyết định rằng không thể trì hoãn thêm. Sau nhiều đêm quan sát và giao tiếp với linh hồn Hạ Vy, cô hiểu rằng chỉ có nghi lễ mới có thể giải thoát linh hồn cô bé khỏi búp bê và thế giới phản chiếu. Cô lục lọi sách cũ, diễn đàn, và các tài liệu dân gian, tìm kiếm tất cả những thông tin về cách thực hiện nghi lễ. Mỗi chi tiết, mỗi câu từ đều phải chính xác, vì một sai sót nhỏ có thể khiến linh hồn nổi giận, biến căn phòng thành ác mộng sống động.

Mai ghi chú cẩn thận: cần có bốn vật phẩm chính.

Nến trắng tinh khiết – tượng trưng cho ánh sáng dẫn đường cho linh hồn.

Hương thơm trầm – để thanh tẩy không gian và mời linh hồn mở lòng.

Một vật có liên kết mạnh mẽ với Hạ Vy – chính là búp bê xanh thủy tinh.

Giấy và bút – để linh hồn có thể viết ra mong muốn cuối cùng.

Mai cảm giác tim mình đập dồn dập khi sắp xếp tất cả vật phẩm trên bàn, đặt búp bê giữa phòng, đối diện chiếc gương. Linh ngồi bên cạnh, mắt mở trừng trừng theo dõi từng chuyển động của chị. Không gian tĩnh lặng đến mức tiếng thở của hai chị em vang vọng khắp phòng.

Khi trời tối hẳn, Mai bật đèn mờ, thắp nến trắng và hương trầm. Bóng mờ trong gương lập tức hiện ra, hình dáng Hạ Vy rõ rệt hơn bao giờ hết. Ánh mắt xanh trong búp bê dường như sống động, lấp lánh kỳ quái. Một luồng khí lạnh ùa vào phòng, làm rèm cửa bay nhẹ, nhưng Mai vẫn kiên quyết, cầm bút và giấy, nhìn thẳng vào búp bê:

“Hạ Vy… đây là cơ hội của em. Chị sẽ giúp em rời khỏi búp bê, để được yên nghỉ. Hãy viết ra điều em muốn cuối cùng.”

Khoảnh khắc im lặng kéo dài, chỉ còn tiếng lách cách nhẹ từ búp bê và bóng mờ trong gương nhúc nhích. Mai cảm nhận luồng năng lượng mạnh mẽ bủa vây, áp lực dồn lên toàn thân. Tim cô đập mạnh, mồ hôi lạnh chảy xuống trán. Linh run rẩy ôm chặt chị, nhưng Mai cố gắng trấn tĩnh.

Bỗng nhiên, bút trên giấy nhúc nhích. Những nét chữ mờ ảo hiện ra, run run, nhưng rõ ràng:

“Giúp… em… ra khỏi búp bê… được… yên nghỉ…”

Mai cảm giác nghẹn ngào, nước mắt rơi xuống. Đây chính là tín hiệu cuối cùng từ Hạ Vy. Cô biết rằng nghi lễ phải được thực hiện đúng quy trình, từng bước, không được sai sót.

Mai bắt đầu nghi lễ theo các bước hướng dẫn trong sách cũ:

Thanh tẩy không gian: Cô đi vòng quanh căn phòng, thắp hương trầm, đọc các câu chú cổ, cảm giác luồng năng lượng dịu nhẹ tràn ngập khắp phòng. Bóng mờ trong gương lùi lại một chút, như thể tôn trọng sự chuẩn bị.

Tập trung năng lượng và ý chí: Mai ngồi đối diện búp bê, nhắm mắt, hít sâu, truyền thông điệp bằng tâm trí: “Hạ Vy, chị sẽ giúp em rời khỏi đây. Em sẽ được yên nghỉ.”

Kết nối linh hồn với vật phẩm liên kết: Cô đặt bút vào tay búp bê, để linh hồn Hạ Vy có thể điều khiển nó ghi ra mong muốn cuối cùng. Những dòng chữ trên giấy hiện lên dần, run rẩy nhưng rõ ràng.

Hướng dẫn linh hồn rời khỏi vật thể: Mai lần lượt đọc các câu chú để mở đường, dẫn linh hồn ra khỏi búp bê và trở về nơi yên nghỉ, ánh sáng từ nến trắng lan tỏa khắp phòng, như muốn xua tan bóng tối.

Trong khi nghi lễ diễn ra, hiện tượng siêu nhiên trở nên mạnh mẽ hơn. Búp bê nhảy nhẹ, bóng mờ trong gương nhích sát, đôi mắt xanh lấp lánh rực sáng. Tiếng thở, tiếng lách cách, và cả tiếng bước chân vang vọng khắp phòng. Một luồng khí lạnh áp đảo, khiến Mai run rẩy, mồ hôi lạnh chảy xuống trán.

Nhưng Mai không rút lui. Cô lẩm nhẩm các câu chú, tay đặt lên búp bê, truyền tất cả ý chí và tình cảm vào linh hồn Hạ Vy. Linh ngồi im lặng bên cạnh, mắt mở to, run rẩy theo từng cử động kỳ lạ trong phòng.

Bỗng nhiên, bóng mờ trong gương chấn động mạnh, tiếng thì thầm vang lên dữ dội:

“Chị… chị thật sự giúp em…?”

“Vâng, chị sẽ giúp em. Hãy tin chị.” Mai đáp, giọng run run nhưng chắc chắn. Ánh sáng từ nến trắng nhấp nháy, bao trùm toàn bộ căn phòng, như muốn xua tan bóng tối, mở lối cho linh hồn Hạ Vy.

Búp bê rung nhẹ, đôi mắt xanh dần mờ đi, và bóng mờ trong gương khẽ lùi lại. Một làn gió lạnh quét qua phòng, nến lập lòe, và búp bê dường như nhẹ đi, không còn cảm giác nặng nề như trước. Mai biết rằng linh hồn Hạ Vy đang rời khỏi vật thể, dần dần thoát khỏi búp bê.

Tiếng thì thầm yếu ớt vang lên lần cuối:

“Cảm ơn… chị… em… yên nghỉ…”

Một luồng ánh sáng mờ ảo từ gương trào ra, và trong khoảnh khắc, búp bê đứng yên, không còn chuyển động, đôi mắt thủy tinh xanh trở nên bình thường. Bóng mờ trong gương biến mất, và căn phòng trở lại tĩnh lặng như chưa từng có gì xảy ra.

Mai thở phào nhẹ nhõm, ôm Linh vào lòng. Hai chị em không nói lời nào, chỉ cảm nhận không gian dịu nhẹ, không còn luồng khí lạnh hay bóng ma áp đảo. Búp bê vẫn còn trên bàn, nhưng giờ đây chỉ là một vật vô tri vô giác, ánh mắt thủy tinh bình thường.

Cô hiểu rằng nghi lễ đã thành công. Linh hồn Hạ Vy đã được giải thoát, không còn thao túng căn phòng hay gây ám ảnh cho hai chị em nữa. Mai cảm giác một phần gánh nặng đã được tháo bỏ, nhưng cũng nhận ra rằng những trải nghiệm này sẽ theo cô suốt đời, nhắc nhở về sức mạnh của thế giới siêu nhiên và trách nhiệm khi đối mặt với nó.

Đêm đó, Mai và Linh không ngủ được, nhưng lần đầu tiên, họ không còn sợ hãi. Ánh sáng dịu nhẹ từ nến trắng, hương trầm thoang thoảng, và sự bình yên mới lan tỏa khắp căn phòng. Mai biết rằng cô đã hoàn thành nhiệm vụ: giải thoát linh hồn Hạ Vy và mang lại sự bình yên cho cả hai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×