Ngày hôm sau, Lâm Tinh Tinh bước vào công ty với tâm trạng vừa hồi hộp vừa bối rối. Sự kiện gặp gỡ Hạ Tư Dực và những khoảnh khắc anh cứu nguy cô vẫn còn đọng lại trong tim. Cô vừa muốn quên đi cảm giác xấu hổ khi bị đổ cà phê, vừa muốn trải nghiệm thêm cảm giác an toàn và ấm áp khi đứng cạnh anh.
Tinh Tinh đang ngồi tại bàn làm việc, sắp xếp hồ sơ cho buổi họp quan trọng thì nhận được một cuộc gọi từ văn phòng Hạ Thị. Giọng nói trầm ấm nhưng bình tĩnh của một nhân viên khiến cô tò mò:
“Cô Lâm, tổng giám đốc Hạ muốn gặp cô ngay.”
Tinh Tinh vội vàng chuẩn bị, vừa hồi hộp vừa lo lắng: “Anh… anh muốn gặp em làm gì nữa đây?” Cô tự hỏi trong lòng, nhưng không dám hỏi thẳng. Cô chỉ biết rằng mỗi lần gặp Hạ Tư Dực, trái tim cô đều đập loạn nhịp.
Khi bước vào phòng tổng giám đốc, Tinh Tinh lập tức nhìn thấy Hạ Tư Dực đang đứng bên cửa sổ, ánh mắt nhìn ra ngoài. Anh quay sang, ánh mắt sắc lạnh pha lẫn sự dịu dàng khi nhìn thấy cô.
“Tinh Tinh, hôm nay tôi có một lời đề nghị với cô.” Giọng anh trầm ấm, uy lực.
Tinh Tinh ngạc nhiên, tim đập nhanh: “Lời đề nghị… ạ?”
Anh bước tới gần, đứng trước mặt cô, nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi:
“Cô sẽ trở thành trợ lý tạm thời của tôi trong dự án sắp tới. Chỉ tạm thời thôi, nhưng tôi muốn cô ở bên, hỗ trợ trực tiếp tôi.”
Tinh Tinh sững người, vừa bất ngờ vừa bối rối: “Anh… anh chắc chứ? Em… em chỉ là một người bình thường, không có kinh nghiệm nhiều trong công việc lớn.”
Hạ Tư Dực nghiêm túc nhìn cô, ánh mắt sắc nhưng ấm:
“Chính vì tôi biết cô không có kinh nghiệm nhiều, nên tôi muốn ở bên cô, hướng dẫn cô. Tôi tin rằng cô sẽ làm được, Tinh Tinh à.”
Tinh Tinh đỏ mặt, tim đập loạn nhịp. Cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình lại nhận được lời đề nghị đặc biệt như vậy từ một người đàn ông quyền lực như Hạ Tư Dực. Cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc khiến cô không biết phải trả lời sao.
“Em… em sẽ cố gắng hết sức ạ.” Cô mỉm cười, ánh mắt long lanh.
Anh gật đầu, nụ cười thoáng qua trên môi:
“Tốt. Ngay từ hôm nay, cô sẽ theo tôi trong mọi công việc quan trọng. Tôi muốn cô học hỏi, và quan trọng hơn, tôi muốn cô cảm thấy an toàn khi bên cạnh tôi.”
Tinh Tinh cảm giác tim mình như bị chấn động. Anh không chỉ đưa ra cơ hội, mà còn quan tâm đến cảm xúc của cô. Cô gật đầu, cố gắng bình tĩnh:
“Em… em hiểu rồi, cảm ơn anh.”
Ngay hôm đó, Tinh Tinh bắt đầu theo Hạ Tư Dực làm việc trực tiếp. Cô được hướng dẫn cách chuẩn bị hồ sơ, quản lý lịch trình, và tham gia các cuộc họp quan trọng. Mỗi khi cô gặp khó khăn, anh đều dịu dàng chỉ dẫn, ánh mắt luôn dõi theo cô, khiến cô cảm thấy được quan tâm và che chở.
Trong một buổi họp quan trọng với đối tác, Tinh Tinh vô tình nhầm lẫn một chi tiết quan trọng. Cô lo lắng đến mức lúng túng, tay run run, nhưng Hạ Tư Dực chỉ nhẹ nhàng đưa tay cô, cúi xuống nói nhỏ:
“Bình tĩnh. Tôi ở đây, cô không cần lo.”
Ánh mắt anh nhìn cô sâu thẳm, tràn đầy sự tin tưởng. Cô cảm giác tim mình như muốn tan chảy. Chỉ cần anh ở đó, mọi lo lắng trong cô đều biến mất.
Sau buổi họp, Hạ Tư Dực đưa Tinh Tinh ra ban công, nơi ánh nắng chiều chiếu xuống, tạo nên một khung cảnh dịu dàng. Anh nhìn cô, giọng trầm ấm:
“Cô làm tốt lắm. Chỉ cần cô tin vào bản thân, tôi tin rằng cô sẽ vượt qua mọi thử thách.”
Tinh Tinh không biết nói gì, chỉ biết mỉm cười, mắt long lanh. Lời khen của anh vừa nhẹ nhàng vừa sủng chiều, khiến cô cảm thấy hạnh phúc và tự tin hơn bao giờ hết.
Trong những ngày tiếp theo, họ bắt đầu làm việc sát cánh cùng nhau. Mỗi lần Tinh Tinh gặp khó khăn, Hạ Tư Dực đều sẵn sàng giúp đỡ. Mỗi lần cô bối rối, anh đều nhẹ nhàng trấn an. Khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, không chỉ là đồng nghiệp mà còn là sự quan tâm đặc biệt mà cô chưa từng trải qua.
Một buổi chiều, khi họ rời văn phòng sau một ngày dài làm việc, trời mưa nhẹ. Hạ Tư Dực kéo Tinh Tinh vào ô che, giọng nghiêm nghị:
“Đi dưới mưa sẽ khiến cô cảm lạnh. Tôi sẽ đưa cô về.”
Tinh Tinh nhìn anh, tim đập mạnh: “Anh… anh không cần đâu ạ, em… em có thể tự đi.”
Anh nghiêm nghị, ánh mắt tràn đầy bảo vệ:
“Không được. Cô là trợ lý đặc biệt của tôi, tôi không để cô đi một mình.”
Tinh Tinh cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Ánh mắt anh sâu thẳm, vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng, khiến cô cảm thấy an toàn đến lạ kỳ.
Trên đường về, Tinh Tinh nhận ra rằng từ khoảnh khắc trở thành trợ lý tạm thời của Hạ Tư Dực, cuộc sống của cô đã hoàn toàn thay đổi. Cô không chỉ được học hỏi, trải nghiệm công việc quan trọng mà còn nhận được sự quan tâm, sủng chiều đặc biệt từ người đàn ông quyền lực này.
Ngày hôm đó kết thúc, nhưng trong lòng Tinh Tinh vẫn vang vọng ánh mắt, nụ cười và giọng nói trầm ấm của Hạ Tư Dực. Cô biết rằng mối quan hệ giữa họ đã bước sang một giai đoạn mới – nơi cô không chỉ là khách mời hay người lạ, mà là một phần quan trọng trong cuộc sống của anh.
Và Tinh Tinh nhận ra một điều: từ giờ trở đi, cô sẽ không còn cô đơn nữa. Mỗi ngày bên cạnh Hạ Tư Dực sẽ là những trải nghiệm ngọt ngào, đầy bất ngờ và sủng chiều – một câu chuyện tình mà cô từng mơ, nhưng giờ đã trở thành hiện thực.