cuộc sống sau khi trúng số độc đắc

Chương 4: Giấu Như Mèo Giấu Cứt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau một đêm mất ngủ vì quá vui, quá sợ, và quá… loay hoay nghĩ nên giấu 92 tỷ ở đâu, Vy quyết định: sống bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

— Bà ơi, mình cứ coi như chưa trúng gì hết nha?

— Ừ, tao cũng đang coi mày là đứa chưa có tiền đây, coi chừng mày tiêu bậy tao phạt đó.

— Yên tâm, con sống kín như mèo giấu... tiền!

Bà liếc xéo:

— Mèo còn biết giấu, chứ mày giấu kiểu gì mà đêm qua la làng cả xóm nghe thấy?

Vy ngập ngừng:

— Thì… con nghĩ chắc lúc đó tiếng gào nó nhỏ mà…


Sáng hôm sau.

Vy dậy từ 5 giờ sáng. Không vì đi làm, mà vì… háo hức đưa bà ngoại đi chợ.

Với một tâm thế “giàu có nhưng khiêm tốn”, cô thuê thử một chiếc xe hơi bốn chỗ có tài xế riêng. Không phải xe quá sang, chỉ là màu trắng, bóng loáng, mới tinh, mùi da thật và có cả… cửa sổ trời. Cô tự nhủ: "Mình chỉ thử một lần thôi. Cho biết cảm giác người giàu. Mai lại đi xe ôm như thường."

Vy diện áo thun, quần jean, vẫn đeo cái túi vải cũ như mọi ngày. Bà ngoại thì mặc đồ bộ hoa nhí, đội nón lá, xách theo túi nhựa chuyên đựng rau muống giá rẻ. Chuẩn bà nội trợ chân chính.

Khi chiếc xe đậu ngay trước cửa hẻm, tài xế mở cửa lễ phép:

— Mời cô Vy và bà lên xe.

Vy tươi như hoa, đỡ bà vào ghế sau, đóng cửa nhẹ nhàng như đóng... hòm châu báu.

Cả xóm chết lặng.

Ông Tám sửa xe bên hông nhà phun luôn ngụm trà.

Cô Hường bán bánh cuốn buông rơi cái vá.
"Ủa... Vy nó có bồ đại gia hả trời?"

Thằng Bi nhà hàng xóm chạy theo xe gào:

— Vy ơi! Cho con đi ké ra chợ với!!

Chưa đầy 30 phút sau, group chat "Hội Hẻm 85 Tâm Linh Và Đời Sống" nổ tin liên tục:

  • Cô Vy trúng số rồi đúng không?

  • Thấy đi xe hơi luôn đó trời!!

  • Tối qua la hét như lên đồng là biết có chuyện mà!!!

  • Mọi người coi chừng nha, coi chừng bị trộm rình đó!!


Tại chợ sáng.

Bà ngoại bước xuống xe, vừa mang dép vừa chửi:

— Trời ơi! Cái xe gì mà ngồi mắc ói! Quá êm là nó xốc óc tao!

Vy vội dìu bà, miệng thì giả bộ:

— Bà ơi, con… mượn bạn con cho sang. Xe người ta chở hàng, hôm nay cho mượn đi chợ thôi!

— Mượn gì mượn hoài! Mày đừng có lươn lẹo! Tao biết mày khoe ngầm rồi!

— Không có!! Con sống kín mà bà!!

Bà liếc nhìn Vy từ đầu đến chân:

— Sáng sớm mà tô son làm chi vậy?

Vy ú ớ:

— Con... sợ môi khô...


Về tới nhà, vừa bước vào cổng, đã thấy 5 người hàng xóm ngồi sẵn trên ghế đá.

— Vy ơi! Nghe nói con nay lên hương rồi hả?

— Xe trắng đẹp quá trời! Mua bao nhiêu vậy con?

— Tự nhiên nhớ con ghê á, qua chơi nè!

Vy cười cứng đơ:

— Dạ… con vẫn là con Vy nghèo khổ ngày nào, có gì đâu mà lên với hương!

Mọi người cười ha hả, nhưng ánh mắt thì… soi từng ly từng tí.

Một chị hàng xóm thầm thì với người bên cạnh:

— Tao nói rồi mà! Con nhỏ này không bình thường đâu. Hôm bữa còn thấy ăn mì tôm, giờ đi xe sang. Không trúng số thì là gì?

Còn bà ngoại thì lầm bầm trong miệng:

— Mèo giấu thì cũng phải đắp cát. Mày giấu kiểu này, tao lo mai báo chí nó dựng lều trước nhà...

Vy ngồi phịch xuống ghế, mặt nhăn như khỉ ăn ớt.

Làm người giàu… đúng là cực hơn làm người nghèo nhiều.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×