cuộc tình tay ba

Chương 15: Biến cố bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cơn bão dư luận vẫn còn đang cuồn cuộn thì một biến cố bất ngờ ập đến, như một nhát dao chí mạng chém thẳng vào vết thương chưa kịp lành.

Tối hôm đó, Kim được mời tham dự một buổi họp mặt bạn bè cũ. Khanh đi cùng, trong lòng vẫn thấp thỏm bởi biết rằng mỗi nơi xuất hiện giờ đều có thể trở thành tâm điểm soi mói. Quán café đông đúc, ánh đèn vàng hắt xuống những gương mặt cười nói rộn ràng, nhưng Khanh chỉ cảm nhận thấy sự lạnh lẽo đang len lỏi trong từng hơi thở.

Trong lúc mọi người trò chuyện, một người bạn bất ngờ đưa điện thoại ra, giọng nửa đùa nửa thật:
– Này, mấy người coi nè! Trên mạng đang lan cái clip này, nói về “chuyện tình tay ba nổi tiếng” đó!

Cả bàn xôn xao. Kim giật mình quay sang. Khanh chột dạ, trong lòng dấy lên linh cảm chẳng lành.

Trên màn hình nhỏ, một đoạn video đang phát: hình ảnh Liên ngồi ở quán cà phê cùng Khanh cách đây vài tuần, khi cả hai vô tình gặp lại sau buổi làm việc. Người quay lén đã chọn đúng khoảnh khắc Khanh cúi xuống, đưa khăn giấy lau giọt nước trên tay Liên, ánh mắt hai người chạm nhau đầy dịu dàng. Chỉ chừng mấy giây, nhưng đủ để khiến người xem nghĩ đến một mối quan hệ mờ ám.

Không dừng lại ở đó, đoạn video còn được ghép nhạc, chèn dòng chữ:

“Khi trái tim đàn ông không chỉ thuộc về một người.”

Tiếng cười khúc khích quanh bàn vang lên. Có người giả vờ trêu, có người thật lòng tò mò, có người thì ái ngại nhìn Kim.

Kim chết lặng. Cô cầm chiếc điện thoại run rẩy, đôi mắt mở to, môi mím chặt đến tái nhợt. Khanh toan giật lấy để giải thích, nhưng quá muộn – những hình ảnh kia đã khắc sâu vào tâm trí Kim, như một nhát dao xoáy thẳng vào lòng tự trọng vốn đã bị tổn thương.

– Vậy ra… đây là lý do dư luận nói đúng? – Giọng Kim nghẹn lại, nhưng đủ sắc lạnh để Khanh thấy tim mình nhói buốt.

– Kim, nghe anh giải thích… hôm đó anh chỉ tình cờ gặp Liên, không có gì hơn… – Khanh vội vàng, nhưng lời nói của anh rơi vào khoảng trống đặc quánh.

Kim đứng phắt dậy, ghế đổ ầm xuống nền gạch. Không khí trong quán bỗng nặng nề, tất cả ánh mắt dồn về phía hai người. Khanh cố đưa tay níu lại, nhưng Kim đã vùng ra, lao thẳng ra ngoài cửa, để lại phía sau cái nhìn ái ngại xen lẫn hiếu kỳ của đám đông.

Khanh vội chạy theo, nhưng Kim đã bắt taxi rời đi trong cơn giận dữ. Anh đứng chôn chân giữa phố, ngực thắt lại, đầu óc quay cuồng.

Tin tức lan truyền chỉ trong một đêm. Đoạn video bị chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội, hàng trăm bình luận ào ạt đổ về:

– Ra là thật, không khói sao có lửa!
– Tội nghiệp Kim, đính hôn rồi mà chồng sắp cưới còn lén lút thế này.
– Liên đúng là chẳng biết liêm sỉ!

Cái tên Khanh, Kim, Liên chính thức trở thành chủ đề nóng, không chỉ trong phạm vi nhỏ hẹp mà lan ra cả những diễn đàn lớn.

Liên sững sờ khi nhận ra hình ảnh của mình tràn ngập khắp nơi. Cô nhớ lại buổi chiều hôm đó – một buổi gặp gỡ vô tình, một sự quan tâm nhỏ bé của Khanh, nay bị biến thành bằng chứng cho sự “ngoại tình”. Cô khóc nấc, vừa đau, vừa tủi, vừa bất lực.

Kim thì rơi vào trạng thái hỗn loạn. Cô tự nhốt mình trong phòng, không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn của Khanh. Trong đầu cô chỉ vang vọng hình ảnh Khanh cúi xuống bên Liên, ánh mắt anh dịu dàng – ánh mắt mà cô khao khát, giờ đây lại thuộc về người khác.

Khanh gần như phát điên. Anh gọi cho Kim, không ai bắt máy. Anh tìm đến nhà Liên, cô cũng tránh mặt. Anh lao vào công việc để quên đi, nhưng tin tức, bình luận, ánh nhìn của mọi người khiến anh chẳng thể yên ổn.

Một buổi sáng, khi bước vào cơ quan, Khanh bị cấp trên gọi lên. Giám đốc nhìn anh nghiêm khắc:
– Khanh, cậu là nhân sự quan trọng của dự án, nhưng dư luận đang ảnh hưởng đến uy tín công ty. Tôi khuyên cậu nên tự biết cách giải quyết, nếu không…

Lời đe dọa bỏ lửng, nhưng đủ để Khanh hiểu rằng sự nghiệp của mình đang trên bờ vực.

Đêm đó, Khanh đi bộ một mình dưới cơn mưa nặng hạt. Nước mưa hòa với nước mắt, lạnh buốt. Anh tự hỏi: “Mình đã đánh mất tất cả rồi sao? Kim xa cách, Liên tổn thương, sự nghiệp lung lay… Mọi thứ đều từ chính trái tim yếu đuối của mình mà ra.”

Trong giây phút tuyệt vọng ấy, điện thoại anh rung lên. Một tin nhắn đến từ Liên:

“Khanh, em muốn gặp anh. Ngày mai, quán cũ, 7 giờ tối. Có chuyện em cần nói.”

Khanh đứng lặng, tim đập mạnh. Lần đầu tiên sau chuỗi ngày dài bế tắc, anh thấy một tia sáng – nhưng cũng linh cảm rằng cuộc gặp gỡ này sẽ là bước ngoặt lớn, có thể đưa mọi chuyện đến bờ vực sụp đổ, hoặc mở ra một con đường khác.

Trong cơn bão dư luận chưa kịp lắng, biến cố bất ngờ này giống như một mồi lửa mới, hứa hẹn đốt cháy tất cả những gì còn sót lại giữa ba người.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×