đấu trí tình yêu

Chương 4: Buổi tối tranh luận


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi tối hôm đó, tòa nhà văn phòng đã vắng lặng, chỉ còn ánh đèn vàng chiếu lên sàn bóng loáng. Ngô Tịnh Nhi ngồi trước máy tính, mắt dán vào các báo cáo, số liệu và phản hồi từ đối tác. Dự án liên doanh đang trong giai đoạn then chốt, và bất cứ sai sót nào cũng có thể khiến cả công ty mất uy tín.

Chuông điện thoại vang lên, hiện tên Hạ Trường An. Ngọc Nhi nhíu mày, hơi do dự, nhưng vẫn nhấc máy.

“Cô còn ở văn phòng sao?” giọng trầm, lạnh lùng nhưng mang theo chút tò mò.

“Vẫn còn. Anh cũng ở đây?” Cô cười khẽ, ánh mắt vẫn tập trung vào màn hình laptop.

“Đúng. Tôi nghĩ chúng ta cần làm rõ một số chi tiết về dự án trước khi gửi cho đối tác. Có thể gặp nhau trực tiếp?”

Ngọc Nhi gật đầu dù chỉ qua điện thoại, cảm giác vừa hứng thú vừa căng thẳng. Cô biết rằng mỗi cuộc gặp trực tiếp với Trường An đều là một trận đấu trí, nơi mà cả kỹ năng, kinh nghiệm và sự nhanh nhạy đều bị kiểm tra.

Hai người gặp nhau trong phòng họp nhỏ, nơi ánh sáng dịu chiếu qua tấm kính, tạo ra bóng đổ nhẹ trên mặt bàn. Trường An đứng đó, vẫn phong thái lạnh lùng, nhưng ánh mắt dường như ẩn chứa một tia quan sát kỹ lưỡng.

“Chúng ta có thể bắt đầu không?” Ngọc Nhi mở đầu, giọng điệu điềm tĩnh nhưng sắc bén.

“Được.” Anh gật nhẹ, rồi mở laptop, trình bày các điểm quan ngại. “Dữ liệu từ thị trường thử nghiệm vẫn còn thiếu ổn định. Nếu chúng ta không điều chỉnh kịp thời, sẽ gây áp lực cho toàn bộ kế hoạch.”

Ngọc Nhi nhìn chằm chằm vào số liệu, rồi cắt ngang một cách khéo léo: “Tôi đã dự đoán điều đó. Một phần dữ liệu thiếu là do phản hồi chưa được xác thực. Tôi đề xuất lập nhóm kiểm tra dữ liệu riêng, đồng thời thông báo cho đối tác biết rằng chúng tôi đang xử lý chủ động.”

Trường An nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại trên cô một giây dài, dường như đang đánh giá năng lực và sự quyết đoán. “Cô luôn nhanh nhạy trong việc nhận ra rủi ro, nhưng tôi muốn nhắc nhở: trong kinh doanh, sự cẩn trọng đôi khi quan trọng hơn tốc độ. Nếu vội vàng, hậu quả sẽ khôn lường.”

Ngọc Nhi cười nhẹ, không hề bị áp lực. “Tôi hiểu. Nhưng đôi khi, tốc độ chính là lợi thế để vượt qua đối thủ. Và tôi cũng biết cách cân bằng giữa tốc độ và cẩn trọng.”

Cuộc tranh luận tiếp tục, xen lẫn những dữ liệu, bảng biểu và phân tích chi tiết. Không khí phòng họp căng thẳng, nhưng dần trở nên thú vị. Cả hai vừa đấu trí vừa phối hợp, cùng nhau cân nhắc phương án tối ưu.

Một lúc sau, Trường An gập laptop, nhìn cô với ánh mắt khó đoán: “Cô quả thật… không hề dễ dàng. Tôi phải thừa nhận điều đó.”

Ngọc Nhi nhướn mày, nụ cười thoáng xuất hiện trên môi: “Tôi cũng thấy anh không hề dễ dàng đâu. Nhưng đó là lý do khiến cuộc hợp tác này thú vị.”

Khoảnh khắc lặng im, chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc và ánh sáng vàng của đèn chiếu lên mặt bàn. Một sự im lặng vừa căng thẳng vừa đầy ẩn ý – nơi mà sự thách thức vừa tạo ra áp lực, vừa kéo gần khoảng cách giữa hai người.

“Cô sẽ đảm nhận việc theo dõi phản hồi từ đối tác, còn tôi sẽ điều chỉnh chiến lược truyền thông. Đồng ý không?” Trường An hỏi, giọng điệu trầm nhưng mang tính quyết định.

“Đồng ý.” Ngọc Nhi gật đầu, cảm giác vừa căng thẳng vừa hứng thú len lỏi. Cô biết rằng, hợp tác này không chỉ là thử thách năng lực, mà còn là một cuộc chơi tâm lý, nơi cảm xúc dần len lỏi qua từng hành động, từng ánh mắt.

Khi buổi họp kết thúc, Trường An đứng lên, tiến về cửa, nhưng quay lại nhìn cô một cái, ánh mắt đầy ẩn ý: “Hãy chứng minh rằng cô không chỉ giỏi trên lý thuyết, mà còn đủ bản lĩnh để hành động khi áp lực thực sự ập tới.”

Ngọc Nhi mỉm cười, nhấc laptop lên, cảm nhận dòng adrenaline chạy khắp cơ thể: “Cuộc chơi này, tôi sẽ không thua. Và… tôi cũng muốn xem đối thủ này, anh ta sẽ làm gì tiếp theo.”

Khi bước ra khỏi phòng, ánh đèn vàng của văn phòng chiếu lên mái tóc, khuôn mặt, tạo nên một khoảnh khắc vừa bình thường vừa kỳ diệu. Trong tim cô, vừa có sự phấn khích của đấu trí, vừa có cảm giác trái tim bắt đầu loạn nhịp khi đối mặt với người vừa là đối thủ vừa khiến cô tò mò.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×