Lam An bước ra khỏi Biệt thự Thiên Mệnh. Không khí sáng sớm trong lành của thành phố bao bọc lấy cô, nhưng cô cảm thấy cơ thể mình vẫn còn nặng trĩu. Mặc dù đã cố gắng che giấu mọi dấu vết, cô biết mình đang khoác lên một lớp vỏ bọc mỏng manh. Chiếc váy công sở cao cấp, được lựa chọn kỹ lưỡng, là lớp áo giáp mới của cô. Cô trang điểm nhẹ nhàng, che đi quầng thâm và sự mệt mỏi, nhưng đôi mắt cô, giờ đây, sắc lạnh và kiên định hơn bao giờ hết.
Chiếc xe công vụ đưa cô thẳng đến trụ sở H&T Group, một tòa tháp chọc trời bằng kính và thép, biểu tượng cho quyền lực tối thượng của Hàn Thần. Lam An đã từng nghĩ mình sẽ không bao giờ đặt chân đến nơi này, nơi đã gián tiếp phá hủy gia đình cô.
Khi cô bước ra khỏi thang máy riêng của Tổng Giám đốc ở tầng cao nhất, toàn bộ không gian im bặt. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô. Họ không chỉ nhìn một "Hàn phu nhân", mà nhìn một người phụ nữ đã dám bước vào lãnh địa của một con hổ.
Người đầu tiên tiếp cận cô là Triệu Mẫn, thư ký cấp cao của Hàn Thần. Triệu Mẫn là một người phụ nữ thông minh, sắc sảo, luôn gắn bó với Hàn Thần như hình với bóng. Cô ta lịch sự nhưng lạnh lùng, giọng nói chuẩn mực đến mức không một chút cảm xúc.
"Hàn phu nhân, tôi là Triệu Mẫn. Tôi sẽ hỗ trợ cô trong công việc sắp tới. Tổng Giám đốc Hàn đang đợi cô trong phòng họp."
"Cảm ơn, Triệu thư ký," Lam An đáp, nở một nụ cười xã giao hoàn hảo, nhưng ánh mắt cô lại dò xét Triệu Mẫn. Cô biết, người phụ nữ này là tai mắt của Hàn Thần.
Phòng họp riêng biệt nhỏ, sang trọng và tràn ngập ánh sáng. Hàn Thần đã ngồi sẵn ở đó. Anh mặc một bộ vest xám than chì, toát lên vẻ uy quyền tuyệt đối. Anh không có vẻ gì là đã trải qua một đêm dữ dội như cô. Anh chỉ là một tổng tài hoàn hảo, không có điểm yếu.
"Ngồi đi," anh nói, chỉ vào chiếc ghế đối diện anh.
Lam An ngồi xuống, đặt chiếc túi xách hàng hiệu xuống bàn. Cô không thể để mình yếu thế.
"Theo hợp đồng, tôi cần một vai trò chính thức trong H&T," Lam An lên tiếng. "Tôi không muốn chỉ là một bình hoa di động để anh khoe khoang."
Hàn Thần lấy ra một hồ sơ đặt trước mặt cô. "Tôi không bao giờ lãng phí tài năng. Cô từng là một kiến trúc sư thiên tài của KTS Thiên Phát. Cô sẽ quản lý dự án 'Hồ Sơ Cũ'. Đây là việc tái cấu trúc và thẩm định lại toàn bộ các dự án bị đình trệ hoặc thất bại trong vòng mười năm qua, bao gồm cả các công ty con đã bị giải thể hoặc sáp nhập."
Lam An gần như nín thở. "Hồ Sơ Cũ?"
"Đúng vậy. Một công việc nhàm chán, nhưng cần sự tỉ mỉ của cô," anh nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt vẫn khóa chặt vào cô. "Nó cũng bao gồm hồ sơ của KTS Thiên Phát cũ."
Anh ta đang thách thức cô, hay là đang tạo cơ hội cho cô? Dù là gì, đây chính xác là thứ Lam An cần. Đây là chìa khóa để cô thâm nhập vào quá khứ.
"Tuyệt vời. Tôi chấp nhận," Lam An đáp, cố gắng giữ giọng bình thường.
"Văn phòng của cô ở tầng này, ngay đối diện phòng tôi. Cô có thể bắt đầu ngay bây giờ. Và nhớ kỹ, Lam An. Ở đây, tôi là Tổng Giám đốc, cô là nhân viên. Chúng ta là đối tác kinh doanh. Hãy giữ vẻ chuyên nghiệp, đừng để lộ ra bất cứ điều gì đã xảy ra trong đêm qua, hay bất cứ đêm nào khác," anh nhấn mạnh, đôi mắt anh lướt nhanh xuống đôi môi cô, một lời cảnh cáo ngầm.
"Anh không cần phải nhắc nhở tôi. Tôi là một diễn viên giỏi hơn anh nghĩ," cô đáp trả.
Buổi chiều, Lam An chôn mình trong núi hồ sơ. Dưới danh nghĩa thẩm định và tái cấu trúc, cô bắt đầu tìm kiếm. Cô đào sâu vào báo cáo tài chính của KTS Thiên Phát trước ngày sụp đổ. Mọi thứ đều sạch sẽ trên bề mặt – một chuỗi thất bại liên tiếp trong các dự án lớn dẫn đến phá sản. Nhưng Lam An biết, cha cô không thể phạm sai lầm hàng loạt như vậy.
Cuối cùng, cô tìm thấy một điểm đáng ngờ. Một dự án đầu tư nhỏ, "Dự án Nước Sạch Z-07", mà KTS Thiên Phát đã đổ một khoản vốn khổng lồ vào, nhưng hồ sơ dự án lại bị thất lạc, chỉ còn lại một tờ biên nhận chuyển khoản đáng ngờ cho một công ty vỏ bọc ở nước ngoài. Ngày chuyển khoản: ba tuần trước khi KTS Thiên Phát tuyên bố phá sản.
"Trùng hợp?" Lam An lẩm bẩm. Công ty vỏ bọc đó không phải là công ty của Hàn Thần, mà là của Tống Minh Hằng.
Lam An vội vã ghi lại mã số hồ sơ. Lòng cô trào dâng một cảm xúc phức tạp. Không phải chỉ là Hàn Thần, có một mạng lưới phức tạp hơn đang ẩn nấp.
Đã quá giờ làm, cả tầng chỉ còn lại vài nhân viên trực đêm. Lam An đứng dậy, quyết định rời đi thì điện thoại di động rung lên. Là tin nhắn từ Hàn Thần.
“Phòng tôi. Mười phút. Triệu Mẫn đang về, đừng để cô ta thấy. Điều 5.”
Cổ họng Lam An nghẹn lại. Anh ta thậm chí còn không cho cô thời gian để thở. Cô không thể phản kháng. Nếu cô từ chối, cô sẽ vi phạm hợp đồng và mất đi vị trí này.
Lam An bước nhanh đến văn phòng Tổng Giám đốc. Cánh cửa gỗ mun đóng lại sau lưng cô. Căn phòng rộng lớn và tối tăm, chỉ có ánh sáng từ thành phố rọi vào. Hàn Thần đang đứng bên cửa sổ, cởi cúc áo sơ mi, nhìn ra khung cảnh đèn neon rực rỡ.
Anh quay lại, ánh mắt anh tối sầm lại. "Tôi không thích cô quá chuyên tâm vào công việc, Lam An. Hợp đồng yêu cầu sự cân bằng. Tôi cần cô ở đây, ngay lúc này."
Anh không nói nhiều, nhưng sự khao khát quyền lực và thể xác trong anh đã lấp đầy không gian. Lam An biết, đây không chỉ là "nghĩa vụ". Anh ta đang dùng sự thân mật này để kiểm soát và răn đe cô, để cô không có đủ sức lực hay tinh thần để trả thù.
Nhưng Lam An cũng đã sẵn sàng. Cô tiến đến, không né tránh. Cô phải dùng chính cơ thể và sự hấp dẫn của mình làm vũ khí.
"Nếu anh muốn tôi quên đi công việc, Hàn Tổng," Lam An nói, bước thẳng đến trước mặt anh, "thì anh phải làm cho tôi không còn nhớ gì đến nó."
Cô chủ động vòng tay qua cổ anh, kéo anh vào một nụ hôn mãnh liệt. Nụ hôn này không còn là sự tức giận, mà là sự thỏa hiệp nguy hiểm giữa thù hận và ham muốn, giữa hai kẻ biết rõ mình đang đùa với lửa.
Hàn Thần kinh ngạc trước sự chủ động của cô, nhưng anh nhanh chóng đáp lại, mạnh mẽ và hung bạo hơn. Chiếc áo sơ mi trắng trên người anh bị Lam An xé toạc, nút áo bung ra. Cả hai chìm vào cơn bão dục vọng ngay giữa văn phòng Tổng Giám đốc, nơi quyền lực và sự báo thù hòa quyện vào nhau trong bóng tối. Cô biết, mỗi phút giây cô gần gũi anh, là mỗi phút giây cô tiến gần hơn đến bí mật của anh.