dây thép gai dịu dàng

Chương 7: Sự Thật Nửa Mảnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh nắng ban mai xuyên qua tấm rèm cửa mỏng, nhưng Lam An không cảm thấy chút ấm áp nào. Cô nằm bất động, đầu óc quay cuồng với câu nói của Hàn Thần đêm qua: “Tôi đã cố gắng bảo vệ cô, Lam An. Từ lâu rồi.”

Đó là một câu nói hoàn toàn mâu thuẫn với mọi niềm tin, mọi sự thù hận mà cô đã vun đắp suốt năm năm qua. Nếu anh ta bảo vệ cô, tại sao anh ta lại khiến cô mất đi tất cả? Tại sao anh ta lại đẩy cô vào giao kèo đầy nhục nhã này?

Hàn Thần đã rời đi. Chiếc giường lạnh lẽo bên cạnh khiến Lam An cảm thấy trống rỗng một cách kỳ lạ. Giờ đây, Lam An không còn chắc chắn ai mới là kẻ thù thật sự. Kẻ đã đẩy KTS Thiên Phát sụp đổ là Tống Minh Hằng, hay một người thứ ba ẩn mình, và Hàn Thần chỉ là một con cờ bị lợi dụng để "bảo vệ" cô?

Lam An bước vào phòng tắm, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Đôi mắt cô đã không còn ngọn lửa trả thù thuần túy của những ngày đầu, mà là sự bối rối, pha trộn giữa hận thù và một sự thu hút không thể chối bỏ đối với người đàn ông mà cô đã thề sẽ hủy hoại.

Cô xuống bếp. Hàn Thần đã ngồi sẵn ở đó, đọc một tờ báo tài chính. Bữa sáng vẫn là một sự im lặng căng thẳng.

"Hàn Tổng," Lam An lên tiếng, giọng cô bình tĩnh, nhưng nội tâm cô như sóng trào. "Đêm qua anh nói anh đã cố gắng bảo vệ tôi. Tôi cần một lời giải thích."

Hàn Thần đặt tờ báo xuống, ánh mắt anh lạnh như băng, nhưng khóe môi anh hơi nhếch lên, tạo nên một nụ cười nửa vời. "Cô quá coi trọng những lời nói lúc nửa đêm, Lam An. Đó chỉ là sự bộc phát cảm xúc nhất thời, xuất phát từ việc cô làm tôi mất bình tĩnh."

"Đó không phải là sự bộc phát. Đó là một lời thú tội nửa vời," Lam An đáp, nhìn thẳng vào mắt anh. "Nếu anh muốn tôi tiếp tục vai trò Hàn phu nhân, tôi cần biết mình đang chiến đấu với ai, và mục đích thực sự của cuộc hôn nhân này là gì. Hay anh chỉ muốn giữ tôi làm con tin tình dục dưới danh nghĩa hợp đồng?"

Lông mày Hàn Thần khẽ nhíu lại. "Đừng nói chuyện tục tĩu vào buổi sáng, Lam An. Mục đích của chúng ta đã được định rõ: Cô có lại KTS Thiên Phát, tôi có được tài sản thừa kế. Mọi thứ khác là chuyện riêng tư, không cần thảo luận."

Anh đứng dậy, chỉnh lại cà vạt. "Sự bảo vệ duy nhất cô cần là danh phận Hàn phu nhân. Đừng tin bất cứ ai khác, đặc biệt là Tống Minh Hằng. Anh ta là một con cáo già, không hơn không kém."

Lam An biết mình không thể ép buộc anh ta nói ra. Anh ta sẽ chỉ nói khi anh ta muốn. Cô đành nuốt giận, nở một nụ cười thách thức. "Được thôi, Hàn Tổng. Nếu anh không nói, tôi sẽ tự tìm ra. Tôi hy vọng anh không hối hận vì đã cho tôi quyền truy cập vào Hồ Sơ Cũ."

Tại văn phòng H&T, Lam An đào sâu hơn vào các tài liệu cũ, tập trung vào các giao dịch của KTS Thiên Phát trong vòng sáu tháng trước ngày sụp đổ. Cô không chỉ tìm kiếm lỗi lầm của cha mình, mà tìm kiếm bóng dáng của Hàn Thần.

Cuối cùng, cô tìm thấy một loạt email nội bộ đã bị xóa, nhưng Triệu Mẫn, do sơ suất, đã để lại bản sao lưu trong hệ thống lưu trữ dự phòng của bộ phận Hồ Sơ Cũ. Lam An dùng kỹ năng IT của mình để khôi phục.

Đó là một chuỗi thư điện tử trao đổi giữa Hàn Thần (khi đó anh ta chỉ là Tổng Giám đốc của một quỹ đầu tư nhỏ hơn H&T) và cha cô, ông Lam Chính.

Email (10 năm trước): Hàn Thần đề nghị mua lại 51% cổ phần KTS Thiên Phát với giá cao hơn thị trường 30%, để bảo toàn danh tiếng và công việc cho cha cô, chuyển hướng công ty sang một lĩnh vực mới. Ông Lam Chính đã từ chối.

Email (8 năm trước): Hàn Thần gửi một cảnh báo ẩn ý về "một thế lực ngầm đang cố gắng thao túng các dự án bất động sản công", khuyên cha cô nên rút khỏi dự án X.

Email (5 năm trước, hai tuần trước khi phá sản): Hàn Thần gửi một hợp đồng mua lại khẩn cấp, gần như là một sự cứu vớt, yêu cầu cha cô chấp nhận để tránh bị "những kẻ khát máu xé xác".

Tất cả các đề nghị đều bị Lam Chính từ chối một cách kiên quyết, với thái độ tự phụ và khinh thường.

Lam An ngồi sụp xuống ghế. Nước mắt cô chảy dài, không phải vì đau đớn, mà vì sự thật tàn khốc. Hàn Thần không phải là kẻ muốn hủy hoại, anh ta đã cố gắng cứu vãn công ty và danh tiếng của cha cô. Cha cô, vì sự tự tôn và bảo thủ của mình, đã đẩy cả công ty và chính mình vào vực thẳm.

Vậy tại sao, sau khi cha cô chết và công ty phá sản, Hàn Thần lại trở thành người hưởng lợi chính, bị cô coi là kẻ thù?

Lam An nhận ra rằng, kế hoạch mua lại cứu giúp của Hàn Thần đã thất bại. Sau đó, có kẻ khác đã ra tay. Và Hàn Thần chỉ là người thu dọn tàn cuộc. Nhưng mục đích thu dọn tàn cuộc của anh là gì? Để trả thù người đã từ chối anh? Hay để bảo vệ cô khỏi những kẻ săn mồi khác?

Cảm xúc hỗn độn, Lam An gọi cho một người bạn cũ, một cựu kế toán của KTS Thiên Phát, hiện đang sống ở nước ngoài.

"An, tớ đã tìm thấy điều gì đó... Về 'Dự án Nước Sạch Z-07'. Tên công ty vỏ bọc là Eclipse Lux... Nó thuộc về Tống Minh Hằng."

"Tớ biết rồi. Nhưng tớ phát hiện ra rằng trước khi công ty mình sụp đổ, Hàn Thần đã cố gắng mua lại KTS Thiên Phát," Lam An nghẹn ngào. "Cậu có nhớ điều này không?"

"Hàn Tổng? Có. Ông Lam Chính đã từ chối thẳng thừng, còn sỉ nhục anh ta. Nhưng điều tớ nhớ là... ngay sau khi đề nghị của Hàn Thần bị từ chối, có một người phụ nữ đã đến gặp ông Chính. Cô ta là một luật sư cấp cao, dường như đại diện cho một quỹ đầu tư lớn hơn H&T nhiều. Tên cô ta là... Triệu Linh. Tớ không rõ cô ta muốn gì, nhưng cô ta nói rằng cô ta là người có thể giúp KTS Thiên Phát đối phó với những rắc rối tài chính."

Lam An sững sờ. Triệu Linh. Đó là em gái ruột của Triệu Mẫn, thư ký cấp cao của Hàn Thần. Lam An đã điều tra hồ sơ nhân sự của Triệu Mẫn và biết cô ta có một người em gái đã mất tích sau vụ KTS Thiên Phát.

Cô ngắt điện thoại, tay run rẩy. Cô đã tìm thấy một mắt xích quan trọng: Một thế lực ngầm đã hủy hoại công ty cô, và người đó có thể liên quan đến Triệu Mẫn, người đang làm việc dưới trướng Hàn Thần.

Lam An vội vã về biệt thự. Cô không thể chờ đợi. Cô cần đối chất với Hàn Thần.

Hàn Thần đã đợi cô trong phòng ngủ. Anh ta đang thay một chiếc áo sơ mi mới. Thấy cô xông vào, gương mặt anh lộ vẻ bực tức.

"Tôi đã bảo cô không được tin Tống Minh Hằng," anh nói, giọng nói nặng nề.

"Tôi không tin anh ta. Tôi tin những gì tôi tìm thấy trong hệ thống của anh!" Lam An ném chiếc điện thoại xuống giường, màn hình hiển thị chuỗi email cứu vớt. "Anh đã cố gắng bảo vệ cha tôi. Anh đã cố gắng cứu vớt KTS Thiên Phát!"

Hàn Thần nhắm mắt lại. Sự lạnh lùng trên gương mặt anh tan biến, thay vào đó là sự mệt mỏi và tuyệt vọng. "Lam An, tại sao cô lại phải làm khó tôi? Chuyện đã qua rồi!"

"Chưa qua! Anh nói anh bảo vệ tôi. Vậy bảo vệ khỏi ai? Triệu Linh? Em gái của Triệu Mẫn?" Lam An gào lên. "Cô ta là ai? Cô ta có liên quan gì đến quỹ đầu tư đã hủy hoại KTS Thiên Phát?"

Hàn Thần quay lại, gương mặt anh trở nên trắng bệch. Anh tiến đến, nắm chặt vai cô, ánh mắt anh đầy sự cảnh cáo và cầu xin. "Đừng nhắc đến cái tên đó! Cô đang tự đặt mình vào nguy hiểm, Lam An! Cô không biết cô đang đối mặt với ai đâu!"

"Tôi không sợ! Tôi cần sự thật!" Cô giằng co, nước mắt và sự giận dữ hòa quyện vào nhau.

Sự giằng co thể xác nhanh chóng biến thành một cơn bão cảm xúc. Hàn Thần đẩy cô vào tường, không còn là sự trừng phạt, mà là một nỗ lực tuyệt vọng để ngăn cô lại. Anh hôn cô, không phải để chiếm đoạt, mà để bịt miệng cô, để che giấu sự thật đang đe dọa cả hai.

Lam An vùng vẫy một lúc rồi buông xuôi, đáp lại nụ hôn của anh với một nhu cầu không kém phần tuyệt vọng. Cô không muốn chiến đấu nữa, cô muốn cảm nhận sự thật qua làn da anh, qua hơi thở gấp gáp của anh.

Trong khoảnh khắc thân mật ấy, Hàn Thần ôm chặt Lam An, như thể cô là chiếc phao cứu sinh cuối cùng. Anh thủ thỉ vào tai cô, giọng nói đầy đau đớn và hối lỗi: "Đúng, tôi đã thất bại... nhưng tôi sẽ không để cô thất bại nữa. Hãy tin tôi, Lam An. Chỉ cần ở yên bên tôi, tôi sẽ tìm ra Triệu Linh và bảo vệ cô."

Lời thú nhận này đã tháo gỡ tất cả. Sự thù hận của Lam An giờ đây được chuyển hóa thành một nhiệm vụ chung, một sự phụ thuộc cảm xúc vào người đàn ông này. Cô không còn là con tin của anh, mà là đồng minh duy nhất trong cuộc chiến ngầm. Cô ôm anh thật chặt, cảm nhận nhịp tim anh đập dồn dập, biết rằng đây chính là khởi đầu cho một mối quan hệ nguy hiểm, nơi tình yêu nảy mầm từ đống tro tàn của sự dối trá và thù hận.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×