ĐẾ TÔN CHUYỂN THẾ

Chương 15: Thiên Ngoại Ma Vực – Hợp Hồn Song Tu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ba ngày sau, sau trận huyết chiến tại Vạn Yêu Cốc, Lâm Phong và Lạc Tuyết Tâm đã băng qua biên giới Hắc Liên Sơn Mạch, tiến vào vùng đất cấm của tu chân giới – Thiên Ngoại Ma Vực.

nơi này từng bị các Thánh Địa phong ấn vì tồn tại quá nhiều sinh vật phản linh – vô hồn, không thể cảm ứng bằng thần thức, không thể giết bằng kiếm khí. chỉ có tâm hồn vững chắc mới có thể đi qua mà không phát điên.

trên đường đi, Lạc Tuyết Tâm càng lúc càng xanh xao.

trận chiến trước đã khiến nàng mất đi một nửa linh lực, lại bị ma khí xâm thực, sắc mặt tái nhợt, môi khô nứt.

hắn dìu nàng đi giữa màn sương đen ngập mùi tử khí.

“cố chịu. sắp tới nơi rồi.” – Lâm Phong trầm giọng.

“ta… không đi nổi nữa…” – nàng lịm dần.

hắn dừng lại – bồng nàng lên, chạy xuyên màn sương như một cơn gió.

cuối cùng cũng đến được một hốc đá có kết giới cổ, sót lại từ thời xa xưa. nơi này có linh khí ngưng tụ yếu ớt, vừa đủ để giữ lại một chút sinh cơ.

hắn đặt nàng xuống, nhanh chóng bố trí trận pháp Bích Tâm Dưỡng Thể, rót linh lực từ cơ thể mình vào nàng.

nhưng…

nàng không hấp thụ được.

ma khí đã xâm nhập quá sâu. cơ thể nàng bắt đầu lạnh dần.

Lâm Phong siết chặt tay.

“chỉ còn một cách.”

trong tàn thư Hắc Viện mà hắn từng đọc, có ghi:

“Khi ma khí nhập thể sâu đến cốt, chỉ có một con đường sống: Hợp Hồn Song Tu.
Hai người phải đồng tâm tương ứng, linh – khí – thần tương hòa, mới đẩy được ma khí ra khỏi mạch chính.”

đây không phải song tu thông thường.

đây là dồn hết hồn lực – nhập vào hồn nhau.

một bước sai… cả hai sẽ tẩu hỏa nhập ma.

hắn nhìn nàng đang thiếp đi.

ánh mắt Lạc Tuyết Tâm vẫn mở hé, khẽ nói:

“nếu… chỉ còn cách đó…
ta… không sợ.”

hắn khựng lại.

“nhưng… ta không chắc giữ được tâm… nếu thấy nàng…”

nàng mỉm cười, dù máu tràn nơi khóe môi:

“chúng ta từng giết bên nhau.
thì cũng… sống bên nhau được.”

Lâm Phong nhắm mắt.

một tay kết ấn, tạo kết giới xung quanh hốc đá. một tay nắm lấy tay nàng.

linh hồn hai người từ từ rời khỏi xác thịt, kết thành hai vầng sáng – một băng lam, một huyết kim – đan vào nhau trong không gian linh giới.

cả hai cùng chìm vào cảnh giới mờ ảo, nơi chỉ còn trái tim – và bản ngã – đối diện nhau.

“ta… đang ở đâu?” – Tuyết Tâm nhìn xung quanh.

“bên trong tâm ta.” – Lâm Phong hiện ra trước mặt nàng, giữa vùng ký ức tan vỡ.

nơi đó, những mảnh vỡ quá khứ của hắn trôi lơ lửng: bị sư môn vứt bỏ, bị bạn bè phản bội, bị tình yêu lợi dụng, bị người đời truy sát.

nàng bước tới, tay chạm vào một mảnh vỡ – là hình ảnh hắn năm mười sáu tuổi, quỳ dưới mưa, tay ôm di thể mẫu thân, mắt vô hồn.

“ngươi… đã chịu từng ấy sao?” – nàng thì thầm.

hắn không nói gì. chỉ nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng.

“giờ đây, ta không cần quá khứ.
chỉ cần… người trước mặt ta sống.”

họ nhìn nhau – không nói, nhưng cảm nhận rõ từng nhịp tim đồng điệu.

ẦM!!!

bên ngoài linh hồn, thân thể cả hai cùng lúc phát sáng.

ma khí từ kinh mạch nàng tràn ra, bị linh hồn Lâm Phong hút lấy, rồi chuyển hóa thành linh khí thuần khiết, rót lại cho nàng.

mỗi giây trôi qua, sắc mặt nàng hồi phục dần. hơi thở dần vững lại. cơ thể bắt đầu ấm lên.

sau một canh giờ.

Hợp Hồn Song Tu – hoàn tất.

họ mở mắt cùng lúc, trong hang đá im lặng.

ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên mặt hai người – vẫn còn nắm tay nhau.

nàng nhẹ nhàng buông ra.

“ta… còn sống.”

“phải.” – hắn gật đầu. “và mạnh hơn.”

“ta cảm nhận… một phần hồn lực của ngươi… vẫn đang trong ta.”

“cũng như… một phần tâm ngươi… đã chạm vào ta.” – hắn đáp.

nàng im lặng. rồi quay đi.

“nếu chuyện này bị tông môn biết…”

“bọn họ sẽ giết cả hai ta.” – hắn nói thẳng.

nàng cười khẽ.

“thì đừng để họ bắt được.”

bên ngoài hang đá, sương đen vẫn rít gào.

nhưng giờ đây – hai người đã thực sự gắn bó, không chỉ bằng máu – mà bằng linh hồn.

họ đứng dậy, cùng bước ra ngoài.

đã đến lúc – đối mặt với thiên hạ lần nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!