đêm hoang tàn của an dao

Chương 3: ĐIỀU KHOẢN THỨ SÁU: "PHỤC TÙNG VÔ ĐIỀU KIỆN"


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

3.1. Chiến Trường Bàn Đàm Phán

Một tuần sau khi ký hợp đồng, Lục Minh Viễn và Lạc Nhan chính thức xuất hiện trước giới truyền thông với tư cách "vợ chồng sắp cưới" và đối tác chiến lược. Sự kiện này gây chấn động giới kinh doanh.

Trong phòng họp kín, hai bên bắt đầu đàm phán chi tiết dự án Bắc Âu. Lục Minh Viễn là một doanh nhân tài ba, nhưng hôm nay, hắn cảm thấy mình hoàn toàn bị Lạc Nhan vượt mặt.

Lạc Nhan, trong bộ vest quyền lực, lạnh lùng và không khoan nhượng, đưa ra các điều khoản hợp tác nghiêng hoàn toàn về phía Tập đoàn L. Những điều khoản này tuy không gây hại trực tiếp đến lợi ích lâu dài của Lục thị, nhưng lại khiến Lục Minh Viễn mất đi quyền kiểm soát thị trường mới.

"Cô Lạc, điều khoản này quá khắc nghiệt. Cô đang muốn chiếm đoạt thị trường của chúng tôi." Lục Minh Viễn lên tiếng, giọng nói đầy áp lực.

Lạc Nhan nhếch môi, ánh mắt như băng giá nhìn thẳng vào hắn. "Tổng tài Lục, anh cần sự hợp tác này để mở rộng đế chế của mình. Và Tập đoàn L. không làm việc miễn phí. Anh có thể không đồng ý. Nhưng nếu anh từ chối, Tập đoàn L. sẽ hợp tác với đối thủ lớn nhất của anh: Tống thị."

Cái tên "Tống thị" như một nhát dao đâm vào tim Lục Minh Viễn. Tống thị chính là thế lực đã khiến An gia phá sản năm xưa, đồng thời là đối thủ truyền kiếp của Lục thị.

Minh Viễn nhận ra cô đang giăng bẫy, buộc hắn phải chấp nhận. Hắn càng nghi ngờ, càng phải chấp nhận để giữ cô ở lại dưới tầm kiểm soát của mình.

"Được. Tôi đồng ý." Hắn cắn răng, dứt khoát ký vào hợp đồng.

Lạc Nhan mỉm cười chiến thắng. Chiếm đoạt một phần nhỏ lợi ích kinh doanh này chỉ là bước khởi đầu. Tôi sẽ từ từ bóp nghẹt anh, Lục Minh Viễn.

3.2. Sự Dằn Vặt Của Quá Khứ

Sau cuộc họp căng thẳng, Lục Minh Viễn về nhà với tâm trạng hỗn loạn. Hắn không chỉ bị Lạc Nhan áp chế trong công việc, mà còn bị ám ảnh bởi sự giống nhau mơ hồ giữa cô và An Dao. Hắn cảm thấy có lỗi với người con gái đã chết.

An Dao từng là ánh sáng trong cuộc đời hắn. Nhưng cái chết của cô, hắn luôn cho rằng đó là một tai nạn không thể cứu vãn.

Đứng trước cửa sổ, Lục Minh Viễn lấy điện thoại, xem lại những bức ảnh cũ của An Dao. Gương mặt ngây thơ đó, giờ đây, dường như đang trách móc hắn.

Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở. Lạc Nhan bước vào.

Cô mặc một chiếc váy ngủ lụa đen, mỏng manh như một lớp sương mù. Dưới ánh đèn, cô không hề có vẻ sắc sảo của một nữ tổng tài, mà là một bóng ma quyến rũ. Cô nhìn thấy sự đau khổ và giằng xé trong mắt hắn.

Lạc Nhan biết, đây là thời điểm tốt nhất để kích hoạt Điều khoản thứ sáu.

"Anh đang nhớ người cũ?" Lạc Nhan nhàn nhạt hỏi, giọng nói không mang sự ghen tuông, chỉ có sự chế giễu.

Lục Minh Viễn giấu vội điện thoại. "Cô không cần biết."

Lạc Nhan đi tới, vòng tay qua cổ hắn, ghé sát vào tai, thì thầm: "Anh Lục, anh nên nhớ, anh đã ký hợp đồng. Điều khoản thứ sáu: Phục tùng vô điều kiện. Đừng để tâm trí anh bị phân tán bởi người đã chết. Hiện tại, tôi là người phụ nữ duy nhất có thể cho anh sự thỏa mãn. Đã đến lúc, anh phải phục tùng tôi."

3.3. Quyền Lực Tuyệt Đối Của Thể Xác (H+)

Lời tuyên bố "phục tùng" đã chạm đến giới hạn của Lục Minh Viễn. Hắn muốn kháng cự, muốn chứng minh rằng mình không phải là kẻ bị kiểm soát. Nhưng sự quyến rũ tàn nhẫn của cô, kết hợp với cảm giác tội lỗi về An Dao, đã nhấn chìm hắn.

Minh Viễn ôm siết lấy cô, dục vọng bùng lên mạnh mẽ. Hắn muốn dùng sự cuồng nhiệt để xóa tan mọi nghi ngờ và sự kiểm soát tâm lý từ cô.

Cảnh H thứ ba: Sự Phục Tùng Đẫm Máu.

Lần này, Lạc Nhan hoàn toàn chủ động, cô không cho phép hắn chạm vào cô theo cách thông thường. Cô kéo hắn đến chiếc bàn làm việc, dùng quyền lực của mình để buộc hắn phải làm theo mọi mong muốn của cô.

Cô thì thầm những câu mệnh lệnh lạnh lùng, dứt khoát. Hắn, một Tổng tài quyền lực, bị buộc phải hành động như một kẻ phục tùng.

Lạc Nhan muốn chứng minh rằng: Dù anh có bao nhiêu tiền bạc, anh có bao nhiêu quyền lực, khi bước vào phòng này, anh chỉ là công cụ cho sự trả thù và thỏa mãn của tôi.

Minh Viễn bị kích thích, nhưng đồng thời cảm thấy sự nhục nhã vô hình. Hắn ghét việc bị cô kiểm soát, nhưng hắn lại không thể thoát khỏi sự mê hoặc thể xác mà cô mang lại.

Trong khoảnh khắc cuồng nhiệt nhất, Lạc Nhan ghé sát tai hắn, dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất, nhưng nội dung lại tàn nhẫn nhất:

"Tổng tài Lục, An Dao đã chết. Cô ấy đã chết. Anh không cần cảm thấy có lỗi. Hãy tập trung vào tôi. Hãy để tôi lấp đầy sự trống rỗng mà cô ta để lại."

Lời nói đó như một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tâm trí Lục Minh Viễn. Hắn cảm thấy đau đớn, nhưng lại bị dục vọng khống chế hoàn toàn. Hắn không thể phản kháng.

3.4. Dấu Chân Trên Lục Gia

Sáng hôm sau, Lục Minh Viễn tỉnh dậy, thấy Lạc Nhan đang ngồi cạnh cửa sổ, đọc một cuốn sách kinh tế. Cô đã thay đồ, vẻ mặt thanh khiết như một đóa hoa ly. Hắn không thể nào liên kết được người phụ nữ lạnh lùng vừa kiểm soát hắn đêm qua với người phụ nữ này.

"Đêm qua... cô đã làm gì tôi?" Lục Minh Viễn hỏi, giọng khàn đặc.

Lạc Nhan đặt sách xuống, cười nhạt. "Anh Lục, tôi chỉ thực hiện Điều khoản thứ sáu. Tôi là người vợ hợp pháp, tôi có quyền. Và anh... đã phục tùng rất tốt."

Cô đứng dậy, bước ra khỏi phòng, không quên để lại một lời cảnh báo sắc lạnh:

"Hôm nay, chúng ta sẽ chuyển đến biệt thự chính của Lục gia. Anh phải giới thiệu tôi với gia đình anh, đặc biệt là mẹ kế và em gái anh."

Lục Minh Viễn nhíu mày: "Tại sao cô lại muốn đến Lục gia?"

"Vì đó là nơi người vợ phải ở. Tôi phải học cách trở thành Bà Lục hoàn hảo. Hơn nữa," Lạc Nhan quay lại, ánh mắt chứa đầy sự khiêu khích, "tôi muốn biết, những người đã lớn lên cùng anh, họ có xứng đáng với sự nghiệp và tình yêu mà anh dành cho họ không?"

Lục Minh Viễn nhìn cô với ánh mắt khó hiểu. Hắn không biết rằng, cô không chỉ muốn báo thù hắn, mà còn muốn phá hủy tận gốc rễ những kẻ đã hãm hại An Dao năm xưa.

Đã đến lúc, Lạc Nhan đặt những dấu chân đầu tiên của mình lên mảnh đất đã chôn vùi An Dao.

(Hết Chương 3)


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×