Buổi sáng thứ hai tại resort, biển xanh lặng gió, trời trong veo không một gợn mây. Long Ca vừa chạy bộ xong một vòng quanh khuôn viên thì đã thấy chị Vy cùng Ngân… ngồi sẵn bên quầy café.
“Anh Ca, ở resort người ta đi dạo biển sáng sớm để hít khí trong lành, ai đời chạy bộ như lính tập trận thế này?” – chị Vy chống cằm, cố nhấn mạnh vào phần áo thun dính mồ hôi của anh.
Ngân cười: “Em có mang nước chanh mật ong, tốt cho tim… và cho cả người mệt mỏi vì yêu sai người.”
Long Ca không phản ứng. Anh lấy ly nước lọc từ nhân viên phục vụ, gật đầu chào rồi bước đi. Nhưng khi vừa quay lưng, anh nghe chị Vy thì thầm sau lưng:
“Cứ bơ đi, rồi có ngày quay lại cũng muộn màng…”
Trong phòng họp buổi sáng, buổi trình bày chiến dịch ảnh bắt đầu. Cả team marketing, PR và thiết kế có mặt. Trong phần trình chiếu concept, một tấm hình được chiếu lên bất ngờ gây xôn xao:
Long Ca – trong bộ đồ ngủ mỏng, đang đứng ở cửa villa vào buổi tối – và phía sau lưng mờ mờ là… bóng dáng một cô gái.
Cả căn phòng im bặt trong 5 giây.
Người đầu tiên phá vỡ im lặng là chị Linh:
“Ảnh nghệ thuật mà... nhìn góc chụp cũng tình cảm ghê.”
Ngân cúi đầu che miệng cười.
Người chỉnh slide thản nhiên: “Là ảnh chụp test máy tối qua. Không hiểu ai chèn nhầm vào file chính.”
Tuy nhiên, không ai gỡ bức ảnh ra khỏi màn chiếu. Và chẳng ai sửa chữa gì. Bức ảnh lặng lẽ làm việc của nó – gieo hoài nghi.
Long Ca vẫn giữ bình tĩnh. Anh nhìn kỹ góc máy, rồi thản nhiên đứng lên.
“Cho tôi xin bản gốc của tấm hình này. Tôi nghĩ nên kiểm tra cả camera hành lang đêm qua để tránh... hiểu nhầm.”
Mọi ánh nhìn chuyển hướng. Có người bắt đầu ho nhẹ. Có người tắt màn hình laptop như để né tầm bắn.
Buổi tối hôm đó, team tổ chức tiệc BBQ bên bãi biển. Ai cũng diện đồ thoải mái, có người mặc sơ mi trắng, có người mặc đầm maxi, chỉ riêng Ngân chọn bikini 2 mảnh khoác hờ voan – dù trời có gió lạnh và menu không có món nào yêu cầu… tắm biển.
“Anh Ca, chụp ảnh với em một tấm nha, lấy góc ngược sáng cho đẹp nè!”
Long Ca đứng dậy: “Anh đi lấy thêm ghế cho mấy bạn mới tới.”
Câu từ chối được gói gọn trong hành động.
Chị Vy nhanh chóng chen vào: “Em chụp giùm nha. Anh Ca – đứng sát Ngân chút mới có khí biển!”
Nhưng chưa kịp bấm máy, điện thoại của Long Ca rung lên. Anh cúi nhìn.
Tin nhắn từ… An:
“Anh thấy chưa? Người ta chụp cả cửa phòng villa rồi đó. Em đang rất bình tĩnh, nhưng nếu tiếp tục có ai dòm ngó anh, em sẽ… đặt vé bay tới liền.”
Long Ca bật cười. Anh quay sang chị Vy, lịch sự:
“Em xin lỗi, người yêu anh vừa nhắc phải gọi video.”
Và trước mặt mọi người, anh gọi Facetime cho An.
Màn hình hiện lên gương mặt An – mặc áo phông đơn giản, đang ngồi gấp quần áo ở nhà.
“Chào cả team nha!” – An vẫy tay.
Cả bàn BBQ lặng trong vài giây.
Long Ca ngồi xuống, bật loa ngoài.
“Đây là người yêu anh. Mọi hiểu lầm ở đây, nếu có, chắc là do ánh sáng thôi.”
Chị Vy nhấp một ngụm vang đỏ, Ngân giả bộ bật cười “ơ ngại quá”, còn chị Linh thì im lặng rút điện thoại... lên Instagram kiểm tra xem ai đã gắn tag mình trong vụ này chưa.
Đêm muộn, Long Ca ngồi một mình ở ban công villa, gió biển thổi nhẹ.
Một tiếng động nhỏ vang lên sau lưng – Ngân.
Cô khoác áo cardigan mỏng, tay cầm ly cacao.
“Em... không ngủ được.”
“Cà phê sẽ làm em khó ngủ hơn.”
“Không phải cà phê. Cacao. Em biết anh hay mất ngủ vì suy nghĩ nhiều.”
Long Ca không trả lời. Ngân ngồi xuống ghế đối diện.
“Em không muốn gài anh. Em chỉ nghĩ... mình hợp nhau. Người yêu anh quá hiền, không giữ được một người như anh đâu.”
Lần đầu tiên, Long Ca nhìn thẳng vào mắt Ngân, không tránh né.
“Vấn đề không phải là ai giữ được ai. Mà là ai khiến anh muốn ở lại.”
Ngân mím môi, bàn tay siết chặt ly.
“Em không cần anh trả lời. Em sẽ đợi.”
“Đừng.” – Long Ca cắt lời. “Anh không cần ai đợi. Anh chỉ cần người hiểu đúng và đứng yên ở vị trí của họ.”
Sáng hôm sau, team quay về thành phố.
Trên xe, Long Ca nhận được tin nhắn từ An:
“Anh về, em dắt anh đi ăn cháo lòng.”
“Anh tưởng em giận?”
“Giận. Nhưng còn đói. Cháo giải quyết trước.”
Long Ca cười. Người con gái như An – đơn giản, dịu dàng, không chiêu trò – lại chính là thành trì vững chắc duy nhất giữa một xã hội toàn “kịch bản ẩn”.
Phía sau xe, Ngân ngồi im lặng, tay lướt điện thoại, mắt không nhìn ai. Nhưng trong group chat kín, một tin nhắn vừa được gửi:
"Chiến dịch vừa rồi chưa xong đâu. Hạ màn là lúc... đổi vai chính."