điện thoại bí ẩn

Chương 3: Những thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm sau, Hạ Linh thức dậy với một cảm giác vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Chiếc điện thoại vẫn nằm trên bàn cạnh giường, màn hình sáng lên như nhắc nhở cô rằng mọi chuyện ngày hôm qua không phải là sự trùng hợp. Một dòng chữ nhấp nháy hiện lên:

“Hãy gặp tôi lúc 10:00 tại công viên trung tâm. Một quyết định quan trọng sẽ xuất hiện trước mắt bạn.”

Hạ Linh nhìn đồng hồ, mới 8:30 sáng. Cô tự hỏi: “Quyết định quan trọng… là gì? Và tại sao lại ở công viên?” Cảm giác tò mò xen lẫn lo lắng khiến tim cô đập nhanh. Cô quyết định chuẩn bị sẵn sàng: áo khoác nhẹ, túi xách, và tất nhiên, chiếc điện thoại bí ẩn.

Khi đến công viên, không gian rộng lớn khiến Hạ Linh hơi choáng ngợp. Ánh nắng chiếu qua các tán cây, tạo thành những dải sáng nhấp nhô trên mặt đất. Người đi bộ, chạy bộ và những gia đình dắt con nhỏ vui đùa khiến không khí trở nên nhộn nhịp. Cô lướt mắt tìm một dấu hiệu nào đó của Diệp Thành.

Và đúng như dự đoán, anh đứng dưới bóng cây, ánh mắt hướng về phía cô. Diệp Thành không nói gì, chỉ giơ tay ra hiệu cho cô đến gần. Khi Hạ Linh tiến lại, anh nói:

“Hôm nay, chúng ta sẽ thử xem chiếc điện thoại này có thể làm gì. Không chỉ những dự đoán nhỏ, mà là một sự kiện thật sự quan trọng.”

Hạ Linh gật đầu, cảm giác hồi hộp trộn lẫn hứng thú. Đây là lần đầu tiên cô tham gia trực tiếp vào “những thử thách” của chiếc điện thoại, và cô không biết điều gì đang chờ đợi.

Diệp Thành rút từ túi áo một tấm thẻ nhỏ. Trên đó có địa chỉ và thời gian một cuộc họp quan trọng của một công ty lớn mà anh đang theo dõi.

“Chiếc điện thoại này sẽ giúp bạn dự đoán kết quả và những rủi ro. Nhưng để làm được điều đó, bạn phải quan sát kỹ lưỡng. Mỗi chi tiết nhỏ đều có thể quan trọng.”

Hạ Linh nắm chặt tay, cảm giác vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Cô biết rằng từ khoảnh khắc này, mọi hành động của cô sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả.

Cuộc thử nghiệm đầu tiên là một buổi họp của công ty khách hàng. Chiếc điện thoại gửi dự đoán rằng:

“Người quản lý sẽ đưa ra quyết định bất ngờ vào phút thứ 23. Nếu bạn can thiệp đúng lúc, mọi thứ sẽ thuận lợi; nếu không, kết quả sẽ rối loạn.”

Hạ Linh ngồi trong phòng họp, mắt dõi theo từng cử chỉ, từng lời nói của người quản lý. Mỗi phút trôi qua, tim cô đập mạnh. Đúng phút thứ 23, người quản lý đưa ra một quyết định khiến mọi người bất ngờ. Hạ Linh, theo hướng dẫn tinh tế của Diệp Thành, nhẹ nhàng nhắc nhở bộ phận liên quan, giúp mọi thứ trở nên suôn sẻ.

Cảm giác vừa hồi hộp vừa thành công khiến cô muốn nhảy lên. Chiếc điện thoại… đúng là không thể tin nổi.

Sau buổi họp, Hạ Linh và Diệp Thành đi dạo trong công viên. Anh nhìn cô, ánh mắt như dò xét tâm trạng cô:

“Bạn thấy thế nào?”

“Kỳ diệu… nhưng cũng hơi sợ. Nếu tôi sai, nếu… tôi làm hỏng điều gì, mọi chuyện sẽ ra sao?”

Diệp Thành mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi nhưng đầy sức hút:

“Đó là lý do chúng ta cần hợp tác. Chiếc điện thoại chỉ là công cụ; trí tuệ, quan sát và quyết định của bạn mới là quan trọng.”

Hạ Linh gật đầu, cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn tò mò. Cô nhận ra rằng, không chỉ là dự đoán, mà đây còn là bài học về lòng tin và khả năng quyết đoán.

Ngày hôm sau, một dự đoán khác xuất hiện:

“Một tai nạn sẽ xảy ra gần khu vực studio lúc 17:00. Bạn phải can thiệp để ngăn chặn.”

Hạ Linh rùng mình. Tai nạn? Cô chưa từng trải qua chuyện nghiêm trọng như vậy. Nhưng Diệp Thành đã chuẩn bị trước, hướng dẫn cô quan sát và xử lý tình huống.

Đúng giờ, khi một chiếc xe tải mất lái tiến về phía một nhóm công nhân đang làm việc, Hạ Linh – nhờ vào dự đoán và hướng dẫn tinh tế của Diệp Thành – kịp thời hét lên và kéo mọi người tránh xa. Tiếng còi xe vang lên, tim cô như ngừng đập một nhịp.

Cô thở dốc, cảm giác vừa hồi hộp vừa xúc động. “Chiếc điện thoại này… không chỉ là dự đoán nhỏ. Nó… cứu người!”

Diệp Thành đặt tay lên vai cô, ánh mắt nghiêm nghị:

“Bạn thấy chưa? Mỗi dự đoán là một thử thách. Bạn phải học cách tin tưởng vào trực giác của mình, không chỉ dựa vào điện thoại.”

Hạ Linh gật đầu, cảm giác vừa lo lắng vừa tràn đầy quyết tâm. Cô biết rằng, từ giờ trở đi, cuộc sống của mình sẽ gắn liền với những dự đoán bất ngờ và thử thách nguy hiểm.

Những ngày tiếp theo, Hạ Linh và Diệp Thành tiếp tục thử nghiệm với chiếc điện thoại. Mỗi dự đoán đều liên quan đến cuộc sống thực, từ những tai nạn nhỏ, quyết định quan trọng trong công việc, đến những tình huống rắc rối trong đời sống cá nhân.

Mỗi lần như vậy, Hạ Linh không chỉ học cách quan sát, phán đoán mà còn học cách tin tưởng vào Diệp Thành. Sự gắn kết giữa họ ngày càng sâu sắc, nhưng đi kèm là những cảm giác hồi hộp và lo lắng, bởi không phải dự đoán nào cũng dễ dàng giải quyết.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ở quán cà phê, chiếc điện thoại rung lên một cách bất ngờ. Dòng chữ xuất hiện:

“Một quyết định về tình cảm sẽ xuất hiện trong vòng 48 giờ. Hãy chuẩn bị.”

Hạ Linh đỏ mặt, nhìn Diệp Thành:

“Quyết định về… tình cảm?”

“Đúng. Không phải tất cả dự đoán đều là công việc hay rủi ro. Một số cũng liên quan đến trái tim.” Anh mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng và sâu thẳm.

Hạ Linh cảm thấy tim mình rung lên. Chiếc điện thoại này không chỉ thay đổi cách cô nhìn thế giới, mà còn bắt đầu mở ra những cảm xúc mà cô chưa từng trải qua.

Buổi tối kết thúc, Hạ Linh về căn hộ với tâm trạng lẫn lộn: hồi hộp, tò mò, lo lắng nhưng cũng tràn đầy hứng khởi. Chiếc điện thoại vẫn nằm đó, nhấp nháy trên bàn, như một lời nhắc nhở rằng mọi thử thách vẫn chưa kết thúc.

Cô biết rằng, từ giờ trở đi, cuộc sống của mình sẽ gắn liền với những dự đoán bất ngờ, những thử thách nguy hiểm, và cả những cảm xúc mà cô chưa từng trải qua. Và bên cạnh cô, Diệp Thành – người đàn ông bí ẩn – sẽ là người đồng hành, dẫn dắt cô qua từng thử thách, từng dự đoán, để cô học cách tin tưởng, quyết đoán và yêu thương.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×