Mặc dù có những khám phá bất ngờ, Hà vẫn giữ vững vai trò của mình. "Hợp Đồng Giả Dối" đưa cô và Minh đến một buổi tiệc quy mô lớn, nơi diễn ra cuộc đấu đá chính trị và kinh doanh ngầm. Đây là cơ hội hoàn hảo để cả hai thực hiện mục đích riêng của mình.
Minh, với vẻ ngoài lịch thiệp và quyền lực, giới thiệu Hà với các chính trị gia và đối thủ kinh doanh. Anh ta thể hiện sự thân mật giả tạo một cách hoàn hảo, luôn giữ tay cô hoặc đặt tay lên lưng cô để khẳng định sự "sở hữu."
Hà nhận ra đây là một Trò Chơi Quyền Lực tinh vi. Cô không còn chỉ là một phóng viên đi tìm sự thật, mà là một quân cờ trên bàn cờ của Minh. Cô đã quyết định sử dụng sự quyến rũ và vẻ ngoài dễ tiếp cận của mình để moi thông tin.
"Minh thật sự thay đổi," một doanh nhân lớn tuổi thì thầm với Hà khi Minh đang nói chuyện với một bộ trưởng. "Từ khi vụ tai nạn đó xảy ra, thằng bé trở nên lạnh lùng và cảnh giác. Nhưng dường như cô đã làm tan chảy nó."
"Vụ tai nạn nào?" Hà hỏi một cách khéo léo, ánh mắt cô đầy tò mò.
Người đàn ông ngập ngừng, nhìn quanh một cách sợ hãi. "Chuyện cũ rồi. Của ba năm trước. Vụ việc liên quan đến cha cô..." Ông ta không nói hết câu, nhưng đủ để Hà biết rằng có một câu chuyện phức tạp hơn nhiều.
Khi Minh quay lại, anh ta nhìn thẳng vào mắt Hà, như đang đọc được những gì cô vừa nói. "Trông cô có vẻ đã tìm được câu chuyện thú vị," Minh nói, giọng anh ta không hề có vẻ ngạc nhiên hay bối rối.
"Chỉ là một chút tò mò về quá khứ của anh," Hà đáp, cố gắng giữ vẻ tự tin.
Minh không trả lời. Anh ta chỉ siết chặt tay cô và kéo cô lại gần hơn, hành động đó vừa như một lời bảo vệ, vừa như một lời cảnh cáo. Hà nhận ra, Minh không chỉ che giấu bí mật của riêng anh, mà còn đang bảo vệ cả những người xung quanh. Sự kiểm soát của anh ta không phải để áp đặt, mà để giữ an toàn cho chính anh và những bí mật anh mang theo.
Khi buổi tiệc kết thúc, họ đứng cùng nhau trên ban công, nhìn xuống thành phố.
"Cô đang sử dụng vẻ ngoài của mình để lấy thông tin," Minh nói, không nhìn Hà. "Và tôi đang sử dụng cô để che giấu những bí mật của tôi."
"Chúng ta đều có mục đích riêng," Hà đáp.
"Vậy liệu chúng ta có thể đi xa đến đâu vì mục đích đó?" Minh quay sang nhìn cô, ánh mắt anh ta đầy thách thức. "Đến khi nào cô mới nhận ra rằng trò chơi này nguy hiểm hơn cô nghĩ?"
Hà không trả lời. Cô biết câu hỏi đó không chỉ là một lời cảnh báo, mà còn là một câu hỏi về lòng tin. Liệu cô có thể tin tưởng Minh? Và liệu anh có tin tưởng cô?
Câu trả lời sẽ đến sớm thôi, và nó không chỉ là một lời nói.