định mệnh nơi công sở

Chương 6: Cuộc Đối Đầu Nơi Khoang Kín


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiếc Xe Hơi Của Tổng Tài

Chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen bóng loáng lao đi êm ru trong màn đêm lạnh lẽo của thành phố. Bên trong khoang xe rộng rãi, không khí đặc quánh sự căng thẳng. An Hạ ngồi ở ghế sau, cách Tạ Minh Vũ một khoảng vừa đủ để giữ thể diện, nhưng quá gần để tránh cảm giác bị giám sát.

Minh Vũ ngồi tựa lưng, ánh mắt anh ta dán vào màn hình điện thoại, nhưng An Hạ biết anh ta đang nhận thức mọi cử động của cô. Cô cảm thấy mệt mỏi, không phải vì công việc mà vì áp lực tâm lý từ cuộc trốn thoát vừa rồi ở Tầng Hầm 3. Cô cần phải đóng vai một thư ký kiệt sức sau một ngày làm việc dài, chứ không phải một điệp viên vừa hoàn thành nhiệm vụ thâm nhập.

"Cô làm việc quá sức, An Hạ," Minh Vũ đột ngột phá vỡ sự im lặng, giọng nói trầm thấp và có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn.

"Tôi chỉ làm những gì Tạ tổng yêu cầu. Tái cấu trúc hệ thống Legacy là một dự án lớn, cần sự tập trung cao độ," An Hạ đáp, giọng điệu chuyên nghiệp, không để lộ bất kỳ dấu vết run rẩy nào.

"Tôi không nói về công việc, tôi nói về chính cô," Minh Vũ quay sang cô, ánh mắt anh ta xuyên thấu qua bóng tối lờ mờ trong xe. "Cô không cần phải chứng minh cho tôi thấy cô làm việc chăm chỉ đến mức nào. Tôi đã thấy. Cái tôi muốn thấy là sự bền vững."

"Bền vững đến từ sự chuyên nghiệp. Nếu tôi không thể hoàn thành công việc, tôi sẽ không nhận nó," An Hạ phản bác.

"Nhưng cô chấp nhận mọi rủi ro," Minh Vũ nhấn mạnh, nghiêng người về phía cô một chút. "Cô sẵn sàng dùng uy tín cá nhân để đối đầu với Hội đồng Quản trị, sẵn sàng dùng đòn tâm lý để đánh bại CEO M-Tech, và sẵn sàng tự mình xuống một tầng hầm lạnh lẽo lúc nửa đêm. Cô không sợ thất bại, hay cô đã quen với nó?"

Câu hỏi này chạm đến quá khứ của cô, đến sự sụp đổ của An Phát. An Hạ siết chặt bàn tay trong túi xách.

"Tất cả những hành động đó đều nhằm mục đích tạo ra lợi nhuận tối đa cho T&M, Tạ tổng. Rủi ro của tôi luôn có tính toán," cô nói.

Minh Vũ bật cười nhẹ, một âm thanh trầm ấm nhưng không hề vui vẻ. "Cô thật tẻ nhạt, An Hạ. Cô luôn trả lời bằng ngôn ngữ kinh doanh. Cô có bao giờ nghĩ rằng, sự tàn nhẫn và sự thiếu sợ hãi của cô không phải là kỹ năng chuyên môn, mà là một cơ chế phòng vệ không?"

An Hạ cảm thấy tim mình hẫng đi một nhịp. Cô đã dùng mười năm để xây dựng bức tường vô cảm đó.

"Tôi không nghĩ chuyện cá nhân của tôi có liên quan đến hiệu suất công việc, Tạ tổng."

"Mọi thứ đều liên quan đến nhau, An Hạ," Minh Vũ nói, giọng điệu có phần triết lý. "Cô làm việc như một cỗ máy, nhưng cô không phải là một cỗ máy. Mười năm trước, có một vụ sụp đổ tài chính lớn làm chấn động ngành công nghiệp. Tập đoàn An Phát. Một gia đình đã bị hủy hoại. Nếu cô là người trong cuộc, cô sẽ làm gì?"

An Hạ biết đây là một câu hỏi bẫy, một cuộc thăm dò hiểm độc. Anh ta có thể đã biết.

"Nếu tôi là người đó," An Hạ nói, giữ ánh mắt ổn định nhìn vào bóng tối ngoài cửa sổ. "Tôi sẽ không lãng phí thời gian vào việc đau buồn. Tôi sẽ tìm kiếm kẻ đã gây ra sự hủy hoại đó, nghiên cứu cách họ làm, và sử dụng chính chiến thuật của họ để lấy lại những gì đã mất. Bằng mọi giá."

Minh Vũ im lặng. Chiếc xe dừng lại trước một căn hộ chung cư cao cấp. Không phải căn hộ bí mật của cô, mà là địa chỉ cô đã cung cấp trong hồ sơ nhân sự – một địa chỉ an toàn giả.

"Chính kiến rất mạnh mẽ," Minh Vũ nói, giọng anh ta mang một ý nghĩa kép khó hiểu. "Nhưng cô có chắc, khi cô 'lấy lại' mọi thứ, cô sẽ không trở thành chính kẻ mà cô căm ghét không?"

Anh ta đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào vai cô. Cử chỉ này là một lời cảnh báo, một sự thân mật nguy hiểm.

"Cô đang ở trên xe tôi, An Hạ. Cô đang làm việc cho tôi. Cô đang trở nên giống tôi. Hãy cẩn thận với những gì cô tìm kiếm."

An Hạ cảm thấy luồng điện chạy dọc sống lưng. Cô nhanh chóng gạt tay anh ta ra, một hành động vô ý nhưng đầy phản kháng. "Cảm ơn Tạ tổng đã đưa về. Tôi sẽ có mặt đúng giờ vào ngày mai."

Cô gần như nhảy ra khỏi xe. Ngay khi cánh cửa đóng lại, Minh Vũ ra lệnh cho tài xế lái đi. Anh ta không hề nhìn lại, nhưng nụ cười bí ẩn trên môi anh ta nói lên rằng anh ta đã thắng trận chiến tâm lý ngắn ngủi này.

Giải Mã Bí Mật

An Hạ không vào căn hộ giả. Cô gọi taxi đến một trung tâm thương mại gần đó, thay đồ, và đi bộ đến căn hộ an toàn của mình.

Ngay khi vào nhà, cô lập tức kích hoạt hệ thống bảo mật. Cô đổ một ly nước lạnh và ngồi xuống trước máy tính, lắp thẻ nhớ siêu nhỏ từ máy ảnh.

Những bức ảnh từ Tầng Hầm 3 hiện lên. Tập hồ sơ LX-0010 - DỰ ÁN HỢP NHẤT SINH LỰC X (AN PHÁT).

Cô phóng to các trang. Trái tim cô đập thình thịch khi cô đọc từng dòng chữ.

Dự án X không phải là một vụ mua bán thông thường. Nó là một chiến dịch tài chính phức tạp, được thiết kế để đẩy giá cổ phiếu của An Phát lên mức phi thực tế, sau đó bán khống một cách ồ ạt trong vòng 72 giờ, gây ra một sự sụp đổ dây chuyền mà An Phát không thể chống đỡ.

Quan trọng nhất, An Hạ tìm thấy bằng chứng không thể chối cãi:

Chữ ký: Chữ ký phê duyệt chiến lược này không phải là của Tạ Minh Vũ (lúc đó anh ta chỉ là giám đốc cấp cao), mà là của Tạ Thiên Long, cha của Minh Vũ, người sáng lập và là Chủ tịch Hội đồng Quản trị T&M.

Kẻ tham gia: Kèm theo đó là danh sách các công ty con và các ngân hàng đối tác đã tham gia vào vụ thao túng thị trường.

Lý do: Một dòng chú thích viết tay đơn giản nhưng đầy tàn nhẫn của Tạ Thiên Long: “Loại bỏ đối thủ tiềm năng. Không để lại dấu vết.”

Nước mắt An Hạ rơi xuống, nhưng cô không khóc. Cô chỉ cảm thấy một sự lạnh lẽo và căm phẫn sâu sắc. Cô đã đúng. Đây là cuộc chiến trả thù công lý, không phải là sự hiểu lầm.

Minh Vũ chỉ là người thừa kế, nhưng anh ta có biết về tội ác của cha mình không? Thái độ bảo vệ và sự cảnh báo của anh ta trong xe có phải là anh ta đang cố che giấu sự thật, hay anh ta chỉ đang kiểm soát mọi thứ xung quanh mình?

An Hạ phân tích sâu hơn: Vụ sụp đổ của An Phát là do Tạ Thiên Long gây ra. Nhưng Tạ Minh Vũ đang giữ hồ sơ này trong hệ thống lưu trữ Legacy, thay vì tiêu hủy nó. Tại sao? Phải chăng anh ta đang giữ nó như một con át chủ bài, hay anh ta đang tìm cách tự mình đối phó với quá khứ của gia tộc?

Cô tạo bản sao mã hóa của tất cả các tài liệu và quyết định bước tiếp theo: cô phải tìm ra nơi Tạ Thiên Long đang lưu trữ các bằng chứng gốc.

Phần III: Lệnh Triệu Tập và Sự Ghen Tị

Sáng thứ Hai, khi An Hạ đến văn phòng, cô cảm nhận được bầu không khí khác lạ. Vài ánh mắt soi mói của nhân viên T&M dán vào cô.

Vừa ngồi vào bàn, Thanh Vân đã tiến đến, khuôn mặt lộ rõ sự khó chịu.

"An Hạ, Tổng tài Tạ đã gửi cô một lịch làm việc mới. Cô phải chuẩn bị hành lý. Cô sẽ đi công tác với Tạ tổng."

"Đi đâu?" An Hạ hỏi, cô đang cố gắng truy cập vào hệ thống cấy gián điệp đêm thứ Sáu.

"Hải Phòng. Cuộc họp Chiến lược thường niên của T&M trong ba ngày cuối tuần này. Đó là một khu nghỉ dưỡng khép kín, chỉ dành cho cấp lãnh đạo," Thanh Vân nói, giọng cô đầy vẻ ghen tị. "Thường thì chỉ có tôi đi cùng Tổng tài, nhưng anh ấy nói anh ấy cần một 'tư vấn viên chiến lược' mới."

Thanh Vân cố tình nhấn mạnh từ "tư vấn viên chiến lược", như muốn chế giễu vị trí thư ký của An Hạ.

"Cô nên biết, An Hạ. Ở đó không chỉ có công việc. Tổng tài Tạ không thích những người phụ nữ quá cứng nhắc. Anh ấy thích một chút 'thư giãn' sau giờ làm việc. Hãy chuẩn bị kỹ lưỡng, đặc biệt là trang phục dạ tiệc."

Đây là một lời cảnh báo, hoặc là một sự xúc phạm tinh vi. Thanh Vân đang cố ý khơi gợi sự ghen tuông và gợi ý về mối quan hệ mờ ám giữa An Hạ và Minh Vũ.

"Cảm ơn cô Thanh Vân đã cảnh báo," An Hạ đáp, nở một nụ cười chuyên nghiệp lạnh lẽo. "Tôi chỉ quan tâm đến công việc. Nếu Tạ tổng cần tôi làm việc 24/7, tôi sẽ làm. Còn về trang phục, tôi nghĩ kiến thức về kinh tế sẽ hữu ích hơn chiếc đầm dạ hội."

Thanh Vân tức giận bỏ đi, nhưng An Hạ biết cuộc chiến ngầm đã bắt đầu.

Không lâu sau, Minh Vũ bước vào. Anh ta mặc một bộ suit màu xám than lịch lãm, trông như thể anh ta đã ngủ đủ tám tiếng và sẵn sàng chinh phục thế giới.

"An Hạ. Chuẩn bị tài liệu cho chuyến đi Hải Phòng. Chúng ta đi lúc 3 giờ chiều nay," anh ta nói. "Và cô phải chuẩn bị một bài trình bày cá nhân."

"Bài trình bày về gì, Tạ tổng?"

"Về cô. Về tầm nhìn của cô trong 5 năm tới. Hãy chân thật. Tôi muốn thấy sự trần trụi trong tham vọng của cô," Minh Vũ nói, ánh mắt anh ta đầy thách thức. "Đừng nói dối. Ở Hải Phòng, cô sẽ không thể che giấu bất cứ điều gì."

Lần này, Tạ Minh Vũ không chỉ thách thức khả năng làm việc của cô. Anh ta đang thách thức con người cô. Anh ta muốn biết liệu cô có phải là một người theo chủ nghĩa thuần túy vô cảm, hay là một kẻ khao khát quyền lực sẵn sàng bán đứng linh hồn.

An Hạ nhận ra, chuyến đi Hải Phòng này là một cái bẫy lớn. Cô sẽ phải đối mặt với Minh Vũ và những con cá mập khác trong môi trường không còn là văn phòng. Cô phải giữ vững mục tiêu của mình: LX-0010 là công cụ, và Tạ Minh Vũ là rào cản nguy hiểm nhất.

Cô gật đầu. "Đã rõ, Tạ tổng. Tôi sẽ chuẩn bị những gì anh muốn thấy."

Trò chơi chính thức bắt đầu, và lần này, nó sẽ diễn ra ở một bối cảnh sang trọng nhưng không kém phần nguy hiểm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×