định mệnh nơi công sở

Chương 9: Quyền Lực Mới và Lưới Tình Bắt Đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khi An Hạ trở lại trụ sở chính của T&M, cô không còn là thư ký của Tổng tài nữa. Vị trí mới, Trưởng Phòng Phân tích Chiến lược Đặc biệt, không chỉ mang lại cho cô một văn phòng riêng trên tầng cao, đối diện trực tiếp với văn phòng của Tạ Minh Vũ, mà còn là một tấm khiên bảo vệ và một thanh gươm sắc bén. Ánh mắt của mọi người nhìn cô đã thay đổi. Sự tò mò, ghen tị và cả sự kính trọng trộn lẫn. Đặc biệt là Thanh Vân. An Hạ gần như không để ý đến cô ta, nhưng cảm giác bị theo dõi của cô mách bảo rằng Thanh Vân đang đứng chờ ở một góc nào đó, sẵn sàng tung ra những lời cay độc đầu tiên.

Quả nhiên, ngay khi An Hạ bước vào văn phòng mới của mình – một không gian kính hiện đại với tầm nhìn bao quát thành phố – Thanh Vân đã xuất hiện, tay cầm một chồng hồ sơ. "Chúc mừng cô, Trưởng phòng Lưu," Thanh Vân nói, nhấn mạnh từ "Trưởng phòng" với sự mỉa mai rõ rệt. "Tổng tài Tạ yêu cầu cô ký duyệt các báo cáo chi tiêu của Phòng thư ký trước khi anh ấy xem xét. Anh ấy nói, với vị trí mới, cô cần phải học cách quản lý các khoản chi nhỏ trước." Lời nói của Thanh Vân như muốn ám chỉ An Hạ vẫn chỉ là một quản lý cấp thấp bị giao cho những việc vặt, dù chức danh nghe có vẻ lớn.

An Hạ không đáp trả bằng lời nói. Cô đặt chiếc túi xách hàng hiệu xuống bàn, tiến đến chiếc ghế da xoay và ngồi xuống. Cô mỉm cười nhẹ, nụ cười đầu tiên mà Thanh Vân thấy ở vị trí quyền lực này, nhưng nó không hề ấm áp. "Cảm ơn cô, thư ký Thanh Vân. Cô có thể đặt hồ sơ ở đó. Tuy nhiên, theo Quyết định Thăng chức mới, mọi chi tiêu của các phòng ban cần phải được đệ trình qua hệ thống mạng nội bộ để tôi tiện theo dõi và phân tích rủi ro. Việc trình bày giấy tờ không cần thiết, trừ khi Tổng tài yêu cầu." An Hạ nhìn thẳng vào mắt Thanh Vân, giọng nói cô điềm tĩnh và dứt khoát. "Và vì cô không còn là người quản lý trực tiếp tôi nữa, tôi đề nghị cô chuyển các yêu cầu từ Tổng tài qua email chính thức. Chúng ta cần sự chuyên nghiệp và rõ ràng. Cô có thể quay về vị trí của mình."

Thanh Vân cứng họng, khuôn mặt cô ta tái mét vì bị hạ nhục công khai. Cô ta đã quen với việc bắt nạt những thư ký mới, nhưng An Hạ không còn là người đó. An Hạ đã rút thanh gươm quyền lực đầu tiên và dập tắt cuộc nổi loạn. Thanh Vân rời đi trong sự căm hận sâu sắc, còn An Hạ quay lại với nhiệm vụ chính.

Quyền hạn mới đã mở ra cánh cửa vào các cấp độ dữ liệu cao hơn. Cô không còn phải lén lút ở Tầng Hầm 3 nữa. Giờ đây, cô có thể truy cập hợp pháp vào kho lưu trữ tài chính và chiến lược của T&M. Cô bắt đầu bằng việc rà soát tất cả các giao dịch tài chính lớn được phê duyệt bởi Tạ Thiên Long trong 15 năm qua, tập trung vào những dự án được gọi là "Di sản". Mục tiêu chính: tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào của tài liệu gốc LX-0010 mà cô tin rằng Tạ Thiên Long đang cất giữ ở một nơi an toàn hơn Tầng Hầm 3.

Sau ba ngày làm việc không ngừng nghỉ, An Hạ phát hiện ra một loạt giao dịch đáng ngờ. Hàng loạt quỹ đầu tư nhỏ, không rõ danh tính, đã được T&M rót vốn thông qua các công ty con. Đặc biệt, có một khoản chi khổng lồ từ Quỹ Hợp tác Phát triển Bất động sản Chiến lược được chuyển đến một công ty bình phong tên là Vĩnh Cửu Holdings, mà sau đó lại được dùng để mua lại một khu đất rộng lớn ở ngoại ô thành phố. Khu đất này được dùng để xây dựng một khu biệt thự nghỉ dưỡng cực kỳ kín đáo mang tên Villas Vĩnh Cửu.

Dù không trực tiếp liên quan đến LX-0010, Villas Vĩnh Cửu dường như là nơi trú ẩn tài sản và có thể là nơi Tạ Thiên Long cất giữ những bí mật quan trọng nhất. Đây là một bước đột phá. An Hạ cần phải tìm cách tiếp cận khu biệt thự đó.

Cùng lúc đó, sự can thiệp của Tạ Minh Vũ ngày càng thường xuyên và mờ ám. Anh ta không còn chỉ giao việc qua thư ký nữa. Anh ta thường xuyên gọi cô sang văn phòng để thảo luận về các báo cáo, nhưng những cuộc thảo luận này nhanh chóng chuyển thành các cuộc đấu trí tâm lý.

"Cô đang đào bới quá khứ, An Hạ," Minh Vũ nói, ném tập báo cáo tài chính xuống bàn. "Tốc độ làm việc của cô thật đáng kinh ngạc. Cô tìm thấy gì rồi?"

"Tôi tìm thấy sự thiếu minh bạch và các giao dịch tài chính ngoài sổ sách, Tạ tổng. Điều này đe dọa đến giá trị thị trường của T&M," An Hạ đáp, luôn sử dụng ngôn ngữ kinh doanh để che giấu mục đích cá nhân.

"Đừng nói vòng vo với tôi. Cô đang tìm Villas Vĩnh Cửu." Minh Vũ dựa lưng vào ghế, cười chế giễu. "Một nơi tuyệt vời để thư giãn. Cô có biết đó là khu nghỉ dưỡng cá nhân của gia đình tôi không?"

An Hạ cảm thấy lạnh sống lưng. Anh ta đã theo dõi mọi động thái của cô. "Là tài sản của công ty, Tạ tổng. Nó được mua bằng tiền của T&M, thông qua các giao dịch đáng ngờ."

"Mọi thứ đều là tài sản của T&M, cho đến khi cha tôi quyết định nó không phải. Cô có thể có tất cả dữ liệu, An Hạ, nhưng cô không có chìa khóa," Minh Vũ nói, ánh mắt anh ta đầy thách thức. "Tuy nhiên, tôi sẽ cho cô một cơ hội. Tối nay, chúng ta có một cuộc họp kín với CEO của M-Media để thảo luận về thương vụ truyền thông sắp tới. Cô là Trưởng phòng Chiến lược, cô phải có mặt."

"Tôi sẽ chuẩn bị ngay, Tạ tổng."

"Không phải ở văn phòng," Minh Vũ cắt lời. "Là ở một nhà hàng Ý kín đáo, chỉ có ba người chúng ta."

Buổi tối đó là một bài kiểm tra khó khăn. Nhà hàng sang trọng, ánh nến lãng mạn, và CEO M-Media (một người phụ nữ lớn tuổi, sắc sảo) dường như chỉ là một cái cớ. Cuộc họp nhanh chóng kết thúc sau khi trao đổi vài lời xã giao, và M-Media CEO lịch sự xin phép về trước, để lại An Hạ và Minh Vũ một mình giữa không gian lãng mạn.

"Cô đã biết nơi Villas Vĩnh Cửu tọa lạc," Minh Vũ nói, nhấp một ngụm rượu vang đỏ. "Nhưng cô không biết cách vào. Cô nghĩ tôi sẽ giúp cô sao?"

"Tôi không cần anh giúp, Tạ tổng. Tôi cần thông tin. Nếu Villas Vĩnh Cửu không có gì để che giấu, anh sẽ không sợ tôi kiểm tra nó," An Hạ nói, cố gắng giữ giọng điệu đối thoại.

Minh Vũ nhìn cô chằm chằm. "Cô đang đặt cược mọi thứ. Cha tôi đã cảnh báo cô. Tôi đang cảnh báo cô. Nếu cô tìm thấy thứ cô muốn, cô sẽ phải đối mặt với hậu quả."

"Tôi đã sẵn sàng đối mặt với hậu quả từ mười năm trước."

"Vậy hãy để tôi giúp cô dễ dàng hơn," Minh Vũ đột ngột nói, đưa tay ra. Anh ta không đưa chìa khóa, anh ta đặt một hộp nhung nhỏ màu đen lên lòng bàn tay cô. "Mở ra."

An Hạ ngần ngừ, nhưng sự tò mò và khao khát trả thù đã chiến thắng. Cô mở hộp nhung. Bên trong không phải là một chiếc chìa khóa, mà là một chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh, thiết kế theo hình dáng của một con sóng cuộn. Nó đẹp đến nghẹt thở.

"Đây là gì, Tạ tổng?"

"Món quà cho Trưởng phòng Chiến lược của tôi," anh ta trả lời, ánh mắt đầy bí ẩn. "Nó có một mã QR ẩn ở mặt sau. Khi được quét bằng điện thoại của tôi, nó sẽ mở cổng chính của Villas Vĩnh Cửu. Nó chỉ hoạt động một lần. Và cô phải đeo nó khi vào."

An Hạ cảm thấy như bị đánh lừa. Đây là một sự chế giễu, một sự cám dỗ. "Anh đang muốn gì?"

"Một điệu nhảy, An Hạ. Một sự trao đổi. Cô lấy những gì cô muốn, tôi lấy những gì tôi cần. Tôi đã cho cô chìa khóa để vào tổ kiến lửa của cha tôi. Đổi lại, cô phải thú nhận với tôi một điều."

"Điều gì?"

"Cô không thể phủ nhận sự thu hút giữa chúng ta," Minh Vũ thì thầm, nghiêng người qua bàn ăn. "Trong điệu Valse ở Hải Phòng, cô không hề rút lui. Cô đã cảm nhận được điều đó. Sự thu hút này, nó có làm cô phân tâm khỏi mục tiêu trả thù không?"

An Hạ không thể trả lời. Cô cảm thấy sự giằng xé mạnh mẽ. Cô ghét sự tàn nhẫn của anh ta, nhưng cô bị quyến rũ bởi quyền lực và sự thẳng thắn nguy hiểm đó.

"Tôi không bao giờ để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc," cô nói, giữ vững giọng điệu.

"Nói dối," Minh Vũ nói, tiếng anh ta nghe như một lời thách thức. Anh ta đứng dậy, đi vòng qua bàn, đứng phía sau cô. Anh ta lấy chiếc vòng cổ từ hộp, nhẹ nhàng cài nó vào cổ cô. Chiếc vòng mát lạnh chạm vào da thịt cô. "Cô đang nói dối chính mình, An Hạ. Cô không thể che giấu khao khát quyền lực, và cô cũng không thể che giấu khao khát con người. Hãy đeo chiếc vòng đó. Hãy lấy đi bí mật của cha tôi. Nhưng cô sẽ phải trả giá bằng sự thật. Tôi sẽ chờ đợi cô ở đây khi cô trở về."

An Hạ cảm thấy như bị mắc kẹt trong lưới nhện tinh vi của anh ta. Cô có chìa khóa, nhưng cái giá phải trả là sự minh bạch về mặt cảm xúc mà cô đã giấu kín suốt mười năm. Cô biết Minh Vũ đang chơi một trò chơi nguy hiểm, cố gắng làm cô mất phương hướng.

"Nếu tôi tìm thấy thứ có thể hủy hoại T&M, anh sẽ làm gì?" An Hạ hỏi.

"Nếu cô tìm thấy thứ có thể hủy hoại T&M," Minh Vũ đáp, vuốt nhẹ lên chiếc vòng cổ trên cổ cô, "thì tôi và cô sẽ cùng nhau quyết định số phận của nó. Cô muốn trả thù, tôi muốn một đế chế mới. Chúng ta là đối tác, An Hạ. Trong tội ác và cả trong khao khát."

Chiếc vòng cổ lấp lánh dưới ánh nến. Nó không chỉ là chìa khóa; nó là xiềng xích, là lời hứa, và là sự khởi đầu của một mối quan hệ không thể đảo ngược. An Hạ biết mình phải đến Villas Vĩnh Cửu, và cô phải giữ vững lý trí khi đối mặt với Tạ Minh Vũ sau đó. Cô bước ra khỏi nhà hàng, cảm thấy chiếc vòng nặng trĩu trên cổ, nó là bằng chứng cho sự đánh cược lớn nhất đời cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×