An Ly chính thức trở thành Trợ lý Đặc biệt của Huyền Lạc. Chức danh nghe có vẻ quan trọng, nhưng thực chất công việc của cô chủ yếu xoay quanh việc sắp xếp các tài liệu cũ kỹ, ít được ai chạm tới, trong một căn phòng lưu trữ nằm sâu dưới lòng đất của Tập đoàn Huyền Hắc.
Lạc đã đưa ra một cảnh báo lạnh lùng: "Cô được thuê để sắp xếp tài liệu. Tuyệt đối không được hỏi, không được nhìn ngó, và không được chạm vào những thứ tôi không cho phép. Đặc biệt là căn phòng làm việc chính của tôi."
Ly gật đầu, nhưng trong lòng nàng đã vạch ra kế hoạch riêng. Căn phòng lưu trữ này là cửa ngõ đầu tiên để nàng tiếp cận với lịch sử gia tộc Huyền.
Mỗi ngày, Lạc đều duy trì một khoảng cách lạnh nhạt và chuyên nghiệp với Ly. Anh luôn có một lớp vỏ bảo vệ vững chắc, nhắc nhở Ly bằng ánh mắt rằng mối quan hệ của họ chỉ là công việc. Tuy nhiên, Ly nhận ra những điều nhỏ nhặt: Lạc luôn để ý đến cô. Anh chỉ giao cho cô những công việc không gây nguy hiểm, và đôi khi, anh để lại một ly cà phê nóng trên bàn của cô mà không nói một lời. Sự quan tâm vô thức này càng khiến Ly tin vào sự hy sinh thầm lặng của anh.
Một buổi tối, khi Lạc đang bận rộn với buổi tiệc đính hôn giả (Ly đã buộc phải tham dự với vai trò trợ lý), Ly lợi dụng cơ hội để thâm nhập vào Phòng Tuyệt Mật mà Lạc đã cấm. Căn phòng đó nằm ngay sau thư viện cá nhân của anh, được khóa bằng một mật mã phức tạp.
Ly nhắm mắt lại. Cô cảm nhận được một dòng năng lượng mạnh mẽ phát ra từ cánh cửa. Đó là sự giao thoa của hàng ngàn năm lịch sử, chứa đựng sự sợ hãi và đau khổ. Cô dùng khả năng đặc biệt của mình, tập trung vào nhịp điệu năng lượng của khóa cơ học. Sau vài lần thử, Ly nghe thấy tiếng tách nhẹ nhàng của ổ khóa.
Phòng Tuyệt Mật tối tăm và phủ đầy bụi thời gian. Ly bật đèn pin. Đó là một căn phòng nhỏ, được bao bọc bởi những kệ sách cao chất đầy những tập tài liệu viết bằng chữ cổ và những vật dụng nghi lễ đã bị lãng quên.
Giữa căn phòng, trên một chiếc bàn gỗ sẫm màu, có một vật thu hút sự chú ý của Ly: một Chiếc Hộp Cũ bằng gỗ đàn hương, được niêm phong bằng một dấu ấn của gia tộc Huyền, nhưng bị phủ một lớp bụi dày.
Ly tiến lại gần. Nàng cảm nhận được một luồng năng lượng hỗn loạn phát ra từ chiếc hộp: vừa là tình yêu sâu đậm, vừa là sự hối tiếc vô bờ.
Nàng cẩn thận mở hộp. Bên trong là một tập nhật ký da cũ đã ngả màu và một chiếc vòng cổ bạc bị đứt.
Ly mở nhật ký. Nó được viết bởi một người phụ nữ tên Huyền An – một thành viên của gia tộc Huyền đã sống cách đây hàng trăm năm. Từng trang nhật ký là một dòng chảy của cảm xúc.
“Ngày... Họ nói rằng huyết thống của tôi và anh ấy là sự hủy diệt. Nhưng mỗi khi anh ấy chạm vào tôi, tôi chỉ thấy sự sống, không phải cái chết. Chúng tôi đã thề sẽ phá vỡ lời nguyền. Chúng tôi đã đặt cược tất cả…”
Ly lật nhanh các trang. Cô tìm thấy chi tiết về nguồn gốc của lời nguyền.
Nhật ký kể rằng, lời nguyền không phải là hình phạt của thần linh, mà là một thỏa thuận ma thuật được thiết lập bởi tổ tiên của Huyền và An. Nó được tạo ra để phong ấn một loại năng lượng siêu việt mà cả hai gia tộc cùng nắm giữ. Thỏa thuận quy định rằng: năng lượng sẽ được giữ trong trạng thái cân bằng nếu hai huyết thống không được giao thoa. Nếu họ yêu nhau và kết hợp, năng lượng sẽ giải phóng, nhưng sự giải phóng đó sẽ kéo theo sự sụp đổ của một trong hai huyết thống để duy trì sự sống cho huyết thống còn lại.
Ly đọc đến đoạn cuối, trái tim như thắt lại:
“...Anh ấy đã chọn. Anh ấy đã tự tay hy sinh chính mình, khiến tôi bị phong ấn vĩnh viễn khỏi sức mạnh của mình, để đảm bảo gia tộc Huyền được an toàn. Anh ấy không để tôi chết, anh ấy đã biến tôi thành người bảo vệ thầm lặng của họ. Tình yêu này đã trở thành lời nguyền vĩnh cửu cho những người đi sau.”
Nàng nhận ra, câu chuyện của Huyền Lạc và An Ly đang lặp lại câu chuyện của Huyền An và người yêu của cô ấy. Lời nguyền không phải là về sự hủy diệt của gia tộc, mà là về sự hy sinh của Tình Yêu.
Khi Ly vừa đóng chiếc hộp và đặt nó về vị trí cũ, cánh cửa phòng làm việc của Lạc đột ngột mở ra. Lạc trở về sớm hơn dự kiến.
Anh bước nhanh vào thư viện. Thấy ánh đèn lờ mờ trong Phòng Tuyệt Mật, Lạc đột ngột lao vào.
"Cô đang làm gì ở đây?!" Lạc gầm lên, giọng anh hiếm khi chứa đựng sự tức giận và tuyệt vọng đến thế. Anh vội vã chạy đến Chiếc Hộp Cũ và kiểm tra. Thấy chiếc hộp còn nguyên, anh mới thở phào.
"Tôi... tôi chỉ lạc đường," Ly nói, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt cô có sự thấu hiểu khiến Lạc bối rối.
Lạc tiến lại gần Ly, nắm chặt lấy bả vai cô, ánh mắt sắc như dao. "Tôi đã cảnh báo cô. Đây không phải là nơi để cô tò mò! Nếu cô muốn sống sót, hãy làm theo luật của tôi!"
Nhưng thay vì sợ hãi, Ly lại nhìn sâu vào mắt anh. "Tôi đã đọc nhật ký rồi, Huyền Lạc. Về Huyền An và người yêu của cô ấy. Về sự hy sinh thầm lặng, về Lòng Chung Thủy Bị Biến Thành Lời Nguyền."
Sự giận dữ trong mắt Lạc đột ngột tan biến, thay vào đó là sự kinh hoàng và đau đớn. Anh buông Ly ra như thể chạm phải lửa.
"Cô... Cô biết..." Lạc lùi lại, khuỵu gối xuống sàn, che mặt bằng đôi tay run rẩy. Lần đầu tiên, Ly thấy sự kiệt sức và gánh nặng không thể chịu đựng được của người đàn ông này.
Ly quỳ xuống bên cạnh anh, không chạm vào. "Lời nguyền yêu cầu sự hy sinh của một người. Ngài đang cố gắng đẩy tôi ra xa, để ngài có thể tự hy sinh một mình, có phải không?"
Lạc ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nước mắt bị kìm nén. Anh không phủ nhận. Anh chỉ thì thầm: "Tôi không muốn cô phải chịu đựng cái giá mà tổ tiên cô đã phải trả. Tôi không thể để gia tộc Huyền sụp đổ, nhưng tôi cũng không thể để cô chết vì tôi."
Ly đã hiểu. Tình yêu của họ bị cấm không phải vì nó độc hại, mà vì nó quá mạnh mẽ, đòi hỏi một cái giá quá lớn.
"Chúng ta sẽ không lặp lại sai lầm đó," Ly nói, giọng nói đầy kiên định. "Tôi sẽ giúp ngài. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm một cách khác, một cách mà không ai phải chết, không ai phải hy sinh tình yêu của mình."
Lạc nhìn Ly, trong mắt anh là một sự đấu tranh nội tâm khủng khiếp. Anh muốn ôm cô, nhưng anh biết một cái chạm duy nhất cũng có thể tăng tốc sự hủy diệt. Anh chỉ có thể nhìn cô, chấp nhận sự thật: cô đã bước vào định mệnh của anh, và anh không thể đẩy cô ra nữa.